Nhưng anh vẫn bình tĩnh đi đến, cười nói: "Chị Thường Hi, ha ha ha, dù sao chị cũng là cảnh sát mà, chị sợ lạnh lắm hả?"
Tôn Thường Hi cũng khá bất ngờ, trong lòng nghĩ thầm: "Cậu thì biết cái gì, phụ nữ có thai sợ bị ốm nhất đấy. Bỏ đi, cậu cũng đâu có hiểu"
Cô suy nghĩ rồi nói: "Cậu cũng tới dâng hương à?" "Ừm" Tần Minh nói: "Chị Thường Hi đến ngôi miếu nhỏ như này làm gì? Chi bằng chị đi nơi khác đi"
Tôn Thường Hi nói: "Cậu không biết rồi, tuy ngôi miếu này nhỏ nhưng có lịch sử lâu đời, có một bức tượng Phật chuyển từ Đôn Hoàng tới, người chỗ tôi đều thích tới đây dâng hương, cầu nguyện vân vân"
Tần Minh nhếch môi, Tôn Thường Hi mà không đi, anh sợ lát nữa sẽ xảy ra sự cố.
Anh lại nói: "Ồ? Sao chị Thường Hi lại tin thần quỷ vậy? Chị có tâm nguyện gì à? Em thực hiện cho chị.
Tôn Thường Hi lườm anh một cái, nói: "Cậu dẹp đi. Việc này cậu không giúp được tôi đâu."
Tần Minh nói: "Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ người nhà chị ép chị làm gì à? Lúc trước em đã bắt ông chị hứa, nhà họ Tôn đã đồng ý với em sẽ không ép chị bất cứ chuyện gì nữa mà."
Tôn Thường Hi thở dài, cô sờ lên bụng nhưng sợ bị hiểu lầm, lại ra vẻ gãi cho đỡ ngứa, nói: "Không liên quan gì đến cậu đâu. Cậu tránh ra, tôi muốn đi vào dâng hương.
Tần Minh thấy vậy cau mày, nói: "Tiểu Dĩnh, cô đi theo sau bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127584/chuong-886.html