Chương trước
Chương sau

Tần Minh trông thấy đám con nhà giàu theo đuổi Mộc Tiêu Kiều ở cửa thì cảm thấy buồn cười, vợ cũ của mình được hoan nghênh thật đấy.

Nhưng cô ta cũng không phải người mà bọn họ có thể tranh giành được, trong lòng Tần Minh cảm thấy khó chịu một cách vô cớ, vợ cũ của mình thì cũng là vợ.

Tần Minh chỉ vào bọn họ và nói: “Đã nói rồi đấy, nếu tôi gọi được cô ấy xuống đây thì các anh phải nhận thua và bỏ đi”

Anh lùi về phía sau vài bước, sau đó hét về phía trên tầng của công ty: “Mộc Tiêu Kiều, tôi đến rồi!”

Tần Minh dùng Hô Hấp Pháp, giọng nói như chuông lớn, âm thanh điếc tai, khiến Mộc Tiêu Kiều đang làm việc trên tầng tám bị dọa

Cô ta hài lòng đi đến bên giường thì thấy Tần Minh đang hô gào ở bên dưới, thầm nghĩ: “Mình đã thông đồng với mấy anh chàng con nhà giàu này để họ đến đây, liệu anh ta có ghen hay không? Khụ khụ, phải dè dặt, Mộc Tiêu Kiều, mày phải bình tĩnh, để anh ta hô thêm tiếng nữa.

Tần Minh lại hô lớn: “Cho cô một phút đồng hồ, nếu không xuống thì tôi đi đây.

“Ối ối.”

Một anh chàng đẹp trai bên cạnh kéo Tần Minh và nói: “Anh đừng có hô nữa, anh cho rằng hộ như vậy thì cô Mộc sẽ xuống ư? Người ta là nữ chủ tịch đấy, một người phụ nữ nhỏ bé mà có thể quản lý cả một công ty thương hiệu lớn như vậy, các thiết kế của cô ấy còn từng tham gia show thời trang Victoria’s Secret. Anh là ai mà cũng dám theo đuổi người ta?”

“Đúng đấy, đi chỗ khác đi.”

“Nếu anh không đi thì lát nữa cô Mộc sẽ gọi bảo vệ đến đuổi anh đi, đến lúc đó người mất mặt cũng chỉ là anh mà thôi”

Tần Minh chắp hai tay ra sau, anh nói: “Vậy mới nói các anh tán gái như vậy thì tán kiểu gì? Đối với phụ nữ thì không thể dỗ dành, nếu không phục thì cứ làm”

Mọi người bật cười, bọn họ đều cảm thấy Tần Minh đang giả ngây giả ngô, nào có ai tán gái như vậy cơ chứ? Không biết ngày nay nam giới thì nhiều, nữ giới thì ít sao?

Nhưng bọn họ còn chưa cười xong thì Mộc Tiêu Kiều đã xuống dưới tầng, cô ta tức giận bĩu môi, dường như không hài lòng với câu nói thứ hai của Tần Minh.

Mộc Tiêu Kiều nói: “Tới rồi đây, tôi vẫn chưa tan làm đâu. Anh lên đó đợi một lát đi”

Tần Minh giũ áo với vẻ đắc ý và nói: “Nhìn đi, các anh đã biết phải tán gái thế nào rồi chứ? Phụ nữ ấy à, không thể giữ mặt mũi cho cô ấy được, nếu không thì cô ấy sẽ kiêu căng mất”

Mộc Tiêu Kiều nghe thấy vậy, không ngờ anh chàng Tần Minh này lại mang cô ta ra để đùa, cô ta xấu hổ đá cho anh một phát rồi nói: “Anh đừng có nói linh tinh”

Tần Minh cười bảo: “Được rồi, các anh hãy nhớ kỹ, sau này đừng tới quấy rầy cô ấy nữa, giải tán hết đi, lần sau tôi cũng không dễ nói chuyện như vậy đâu”

Vừa nghe thấy lời này, Mộc Tiêu Kiều lại trở nên vui mừng. Tần Minh vẫn rất quan tâm đến những điều nhỏ nhặt này, còn để ý đến việc cô ta cũng có người theo đuổi khác. Chiêu này của cô ta cũng không phải là hoàn toàn vô dụng.

Hai người đang muốn đi vào thì Triệu Chính Đình lại tiến lên ngăn lại, anh ta nói: “Tiêu Kiều, tôi chờ em rất nhiều lần rồi.”

Mộc Tiêu Kiều lập tức nhíu mày, nói: “Xin anh hãy gọi tôi bằng tên đầy đủ, hoặc gọi cô Mộc hay sếp Mộc cũng được. Triệu Chính Đình, quan hệ giữa tôi và anh chỉ dừng lại ở mức đối tác làm ăn mà thôi”

Triệu Chính Đình sốt ruột nói: “Em cần gì phải lạnh lùng với tôi như vậy? Chúng ta không chỉ là bạn bè hợp tác làm ăn mà còn là bạn hồi đại học, trước đây chúng ta còn tham gia cùng một câu lạc bộ.”

“Ồ”

Tần Minh đứng bên cạnh nhìn, vợ cũ và người anh trai hờ này quen biết nhau đã lâu như vậy, lại còn là bạn đại học.

Mộc Tiêu Kiều lo lắng rằng Tần Minh sẽ hiểu lầm, cô ta kéo anh và nói: “Anh ở cái gì? Đừng có nghĩ lung tung.

Tần Minh cười bảo: “Tôi đâu có nghĩ lung tung, tôi chỉ cảm thấy khá ngạc nhiên vì anh trai tôi quen biết cô mà thôi. Nhưng anh trai à, chiêu theo đuổi con gái của anh hơi kém đấy, về luyện thêm đi nhé”

Triệu Chính Đình vốn không muốn để ý đến đối phương, nhưng không hiểu sao Tần Minh lại gây sự, anh ta vô cùng tức giận, bèn nói: “Triệu Chính Ngôn, mày có vợ sắp cưới đấy!”

Tần Minh cười bảo: “Vậy thì sao, nhưng đã hủy hôn rồi.”

Tần Minh cũng không khoe khoang khoác lác, Triệu Chính Ngôn thật cũng đã hủy hôn vì Lý Mộng rồi.

Triệu Chính Đình kinh ngạc: “Mày dám làm bậy như vậy à? Ba mẹ mà biết thì mày không chịu nổi trách nhiệm đâu.

Tần Minh nói với vẻ dửng dưng: “Đàn ông con trai ngao du khắp trời đất, chuyện của mình thì tự mình xử lý, còn mách ba mẹ làm gì? Tôi cũng đâu phải trẻ con, anh mang ba mẹ ra để dọa tôi ư? Phải chăng anh ngây thơ quá rồi?”

Triệu Chính Đình lập tức nghẹn họng, sau đó lại sốt sắng nói: “Tiêu Kiều, thật đấy, em đừng bị lời ngon tiếng ngọt của nó làm mờ mắt, thằng em trai này của tôi không học vấn cũng không nghề nghiệp, chỉ thích khua môi múa mép mà thôi.

Trong bữa tiệc trước đó của nhà họ Tôn, nó đã dẫn theo Nhiếp Hải Đường, sau đó lại đi cùng em, nó chỉ chơi bời với em cho vui mà thôi. Còn nữa, nó còn vì cô cả nhà họ Tôn mà ra tay đánh Lý Tinh Hồng rất tàn nhẫn, có thể thấy rằng nó trêu hoa ghẹo nguyệt khắp mọi nơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.