Một trăm tỷ thì khác nào là bán cả nhà họ Lý đi?
Tần Minh thấy vậy thì cười nhạo: “Đợi? Đợi cái gì? Giờ lại phát hiện ra mình không có đủ tiền à? Hay là ra ghi nợ đi? Ha ha, không có tiền thì học theo người ta để vênh váo làm gì chứ? Hay là thế này đi, bà Lý xin lỗi tôi thì tôi sẽ theo bà”
“Mày! Tức chết tạo mất!”
Bà Lý nổi giận, thật ra thì khi nhìn thấy biểu cảm hớn hở của Tân Minh, bà ta chỉ cảm thấy tức đến mức không thể thở nổi, cơn giận cứ thế kẹt lại trong lòng bà ta, khiến bà ta phải ngồi hẳn xuống.
Bà ta không thể nuốt trôi cục tức này, nhưng lại không thể trả nổi một trăm tỷ, bà ta buồn phiền chống đầu xuống, vội vàng gọi điện cho chồng mình.
“Triệu Chính Ngôn, mày là đồ khốn!”
Lý Tinh Hồng thấy mẹ ruột mình tức đến mức như vậy thì không thể kiềm chế nổi bản thân, xông lên lần nữa, các vệ sĩ đứng ra chặn anh ta lại nhưng không thể chặn lại nổi.
“Thằng vô dụng này, mày chết đi cho tao!”
Lý Tinh Hồng lao người đến, túm cổ Tần Minh, mà Tần Minh thì đẩy Nhiếp Hải Đường sang một bên trước, sau đó đưa tay ra đỡ.
“Bộp!”
Vào khoảnh khắc tay hai người chạm vào nhau thì Lý Tinh Hồng lập tức đổi chiêu, tung một cú đá vào phần thân dưới của Tần Minh, đây là một chiêu võ rất nham hiểm.
Nhưng Tần Minh lại chẳng hề né tránh gì cả, anh chỉ nghiêng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127559/chuong-861.html