Tần Minh trợn ngược mắt lên, anh bạn này cũng thú vị đấy.
Hai người nói chuyện với nhau một lúc thì buổi đấu giá cũng bắt đầu.
Một người đàn ông trẻ tuổi đi lên sân khấu, nói: “Hoan nghênh, hoan nghênh các bạn đã đến Nhất Phẩm Đường của chúng tôi từ khắp bốn phương trời, có vẻ như hôm nay có khá nhiều gương mặt mới. Chắc mọi người đến vì món đồ cuối cùng của buổi đấu giá ngày hôm nay rồi.
Tần Minh tò mò hỏi: “Món đồ cuối cùng là gì thế?”
Tống Nghĩa Tinh hất cằm rồi nói: “Loại thuốc lợi hại nhất của Nhất Phẩm Đường, thật ra nó là một loại thuốc kích thích rất mạnh. Sau khi tiêm thuốc đó vào người thì người bình thường có thể đánh chết cả một con hổ, mà loại thuốc này còn không hề có tác dụng phụ, đã được điều chế ra từ rất nhiều loại dược liệu đắt đỏ của Trung Quốc và phương Tây, có tác dụng giảm đau nữa. Ở thị trường dành cho lính đánh thuê nước ngoài thì một liều của loại thuốc này có giá giao động từ mấy trăm triệu trở lên đấy”
Tần Minh nghe xong thì thầm lấy làm lạ, anh từng đến xem thăm xưởng sản xuất dược liệu của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, họ cũng đã nghiên cứu loại thuốc lợi hại như vậy, nhưng làm ra được khá ít thành phẩm. Nào ngờ là trong Châu Á lại có xí nghiệp đã nghiên cứu ra được loại thuốc lợi hại như vậy rồi.
Tần Minh lại hỏi: “Mỗi lần bán bao nhiêu?
Tổng Nghĩa Tinh đáp: “Sẽ đấu giá cho năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127554/chuong-856.html