Tần Minh nói: "Mong mấy người để chị Thường Hi tự mình quyết định sau này chị ấy sẽ lấy ai, không ai có thể can thiệp vào, xin hỏi nhà họ Tôn có thể làm được không?"
Một người ngoài lại công khai can thiệp vào chuyện hôn nhân của con trai trưởng và con cái dòng chính của nhà họ Tôn.
Nói ra điều này, cách làm cũng thật quá đáng.
Nhưng Tần Minh có cớ rất chính đáng, sự ép buộc của Lý Tinh Hồng và sự phản đối của Tôn Thường Hi là cái cớ tốt.
Tôn Thường Hi lại rất thất vọng, cô ấy còn thật sự cho rằng Tần Minh có ý định cưới cô ấy, cho dù nói ra rồi bị gia đình phản đối thì Tôn Thường Hi cũng đồng ý đi theo Tần Minh.
Nhưng cô ấy vẫn biết cách đó không xa còn có hai người phụ nữ đang nhìn chằm chằm Tần Minh như hổ đói. “Ầy, mình đang nghĩ gì vậy?” Tôn Thường Hi thở dài, trong lòng nghĩ “Không phải đã nghĩ xong rồi sao? Không phải sẽ không gây thêm phiền phức cho cậu ấy sao? Có thể từng yêu đã mãn nguyện rồi.
Ông cụ Tôn nghe thấy yêu cầu của Tần Minh, không hề cảm thấy khó xử gì mà còn cười "Ha ha ha, đây không phải là chuyện đương nhiên sao? Thường Hi là cháu gái yêu quý của tôi, tên rùa nhãi nhép đó dám bắt nạt con bẻ? Tôi là người đầu tiên không bỏ qua. Bây giờ đã là thời buổi gì rồi, tự do hôn nhân"
Tôn Thường Hì cười ngọt ngào nói: “Cảm ơn ông nội."
Tôn Nhân Lý cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127531/chuong-833.html