Dương Hiểu Huyền cảm động trước lời nói của Tần Minh, không ngờ ông chủ lại tin tưởng mình đến vậy.
Trương Toàn Chân xua tay: “Không sao đâu. Hôm nay tôi đến là có ba việc. Việc thứ nhất liên quan đến A Long, thuộc hạ trước đây của cậu, cậu ấy đã bị bắt khi cứu tôi.
“Hả?”
Tần Minh ngạc nhiên: “Chẳng trách người của con tìm mãi không ra, thì ra là vì thầy.
Sau khi biết sự thật, Tần Minh vô cùng tức giận, sao mãi Trương Toàn Chân không nói?
A Long là anh em của anh! Anh ấy mất tích lâu như vậy lại không rõ sống chết, lòng anh cũng thấp thỏm, lo lắng.
Vẻ mặt anh tức giận, hai tay nắm chặt, anh muốn trách cứ Trương Toàn Chân sao có thể làm việc bừa bãi như vậy? Anh cũng chẳng nể mặt thầy mình đâu.
Nhưng nhìn thấy đầu ông ta bị thương, tinh thần uể oải, anh lại không đành lòng.
Dù sao người đã bị bắt, lục đục nội bộ cũng vô nghĩa, vậy nên Tần Minh chỉ có thể nén giận, tạm thời nghe tiếp.
Trương Toàn Chân có vẻ hơi chột dạ: “Dù sao tôi cũng là cố vấn của cậu, cũng có chút quyền lực. Khi bị người nhà họ Triệu đuổi bắt, rơi vào nguy hiểm, tôi đã gọi cậu ấy tới giúp đỡ. Mặc dù A Long đã thành công giúp tôi thoát khỏi nguy hiểm nhưng cậu ấy lại bị bắt, không rõ sống chết. Haiz, tôi cũng thẹn với sự giúp đỡ của cậu ấy.”
Tống Nghĩa Tinh cũng lên tiếng: “Thầy đã cố gắng hết sức rồi, sau khi được cứu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127506/chuong-808.html