Chương trước
Chương sau

Trên đường đến công ty thực tập, Tần Minh nhìn xe của Dương Hiểu Huyền theo mình suốt chặng đường, thầm nghĩ: “Còn có một vấn đề lớn nữa là trong vòng hơn ba tháng nay, các bạn trong lớp có hiểu lầm nào về mình không? Ai da, mình đã quên mất chuyện này.

Vấn đề nữa là, sau ngày hôm nay, mình vẫn phải đổi thân phận với Triệu Chính Ngôn.

Rốt cuộc Trương Toàn Chân muốn làm gì mà lại mất tích lâu như vậy? Hay là mình tự đến hỏi nhỉ? Không được, thân phận của mình đến gặp Triệu Trinh cũng không hỏi được gì.

Đột nhiên Lý Mộng lại gần, chớp đôi mắt to rồi hỏi: “Sao thế? Trông anh có vẻ rất nhiều tâm sự? Có phải anh đang áy náy về chi phí khách sạn không? Không sao đâu, trước kia đều là em tiêu tiền của anh, bây giờ anh tiêu tiền của em cũng là chuyện rất bình thường. Được về bên anh lần nữa em đã rất thoả mãn rồi” “.” Sắc mặt Tần Minh tối sầm, về bên anh lần nữa? “Tên Triệu Chính Ngôn này, cậu nghĩ cái gì vậy?” Tần Minh vẫn không nói lời nào, thầm nghĩ trong lòng: “Sau này mình sẽ không chơi trò hoán đổi thân phận này nữa. Trước đây từng xem bộ phim hình như có tên là ‘Song Long Hội, nếu xảy ra hiểu lầm mà khiến người con gái mình thích chịu thiệt thì sẽ rất thiệt thòi.


Khi hai người đến tập đoàn đa quốc gia thực tập, hiệu trưởng Liêu đưa cho mỗi học sinh một tấm thẻ tham quan.

Tần Minh nhìn thấy những gương mặt quen thuộc thì rất kích động, đã lâu anh không được gặp lại bạn cũ.

Tần Minh lập tức tới chỗ Triệu Lập Ngưu: “Cậu Ngưu.

Triệu Lập Ngưu sửng sốt, sau đó vỗ vai Tần Minh với vẻ mặt kỳ quái: “Người anh em, tôi tôn trọng quyết định của cậu. Trần Mục Linh thì thôi bỏ đi, nhưng cậu đã làm tổn thương Trương Tiểu Nghiên quá sâu rồi, cô ấy đã công khai tỏ tình với cậu mà cậu còn quay lại với người cũ. “”
Khoé miệng Tần Minh giật giật, trong những ngày anh vắng mặt đã xảy ra chuyện gì?

Trần Mục Linh thì thôi bỏ qua, mặc dù anh có ấn tượng tốt nhưng cũng chỉ coi cô ấy như bạn bè, không suy nghĩ nhiều, nhưng chuyện của Trương Tiểu Nghiên là thế nào?

Tôn Chí Bằng ở bên cạnh cũng nói: “Haiz, người anh em của chúng ta trước đây bị người người ghét bỏ, gần đây lại rất được hoan ng nh. Các người đẹp trong trường thi nhau tỏ tình, anh đây hâm mộ cậu đó. Nhưng tôi nói này Tần Minh, ngựa tốt không ăn cỏ nhai lại.”

Tần Minh đang định hỏi lại thì Lý Mộng bước đến, cô ta khóc sướt mướt, vừa khóc vừa nói: “Tôi, tôi biết là tôi không tốt. Nhưng các cậu đừng như thế được không? Tôi sẽ cố gắng thay đổi bản thân mà, hu hu... Tần Minh, xin lỗi anh, em đã khiến anh mất mặt. “Này, hai cậu lại bắt nạt Lý Mộng à?”
“Đúng thế, Lý Mộng đã không còn là Lý Mộng của trước đây nữa, sao các cậu có thể chia rẽ đôi uyên ương như thế?”
“Tần Minh, đối xử với Lý Mộng cho tốt, tôi ủng hộ hai cậu, chúc phúc cho hai cậu” “Tình yêu là tự do mà”

Những bạn còn lại trong lớp đều đồng loạt “lên tiếng vì nghĩa”, ra mặt ủng hộ Lý Mộng, trách Triệu Lập Ngưu và Tôn Chí Bằng nhiều chuyện. Tần Minh cảm thấy khó tin, Lý Mộng được tẩy trắng rồi sao? Đây là chuyện tốt, nhưng sao anh lại thấy hơi kỳ lạ nhỉ? Sao lại chê trách Triệu Lập Ngưu và Tôn Chí Bằng?

Hơn nữa anh nhìn thấy Trương Tiểu Nghiên đứng một mình ở phía trước, hoàn toàn không có ý nhìn về phía này!

Mối quan hệ giữa anh và Trương Tiểu Nghiên vẫn luôn rất tốt, bây giờ mối này đã rạn nứt rồi sao?
Tần Minh còn đang ngạc nhiên không biết Triệu Chính Ngôn đã khiến các mối quan hệ của mình thành ra thế nào, thì lúc này Triệu Phú Quý và Dương Uy bước đến hỏi: “Tần Minh, hôm qua chơi vui chứ?”

Tần Minh sững sờ, Dương Uy dẫu sao cũng là đồng hương của anh, nhưng Triệu Phú Quý là thế nào? Tự nhiên lại thân nhau à?

Lý Mộng bỗng trở nên ngượng ngùng: “Các anh đừng nói lung tung, là do tôi không khoẻ, không thích ứng được với môi trường khách sạn thôi. Chúng tôi ngủ riêng”

Tần Minh cũng nói ngay: “Đúng thế, chúng tôi không xảy ra chuyện gì cả”

Triệu Phú Quý bật cười to: “Đừng giả vờ nữa, ngày nào cậu cũng giả vờ, có quỷ mới tin cậu. Chẳng phải trước đây Lý Mộng đã ngủ với cậu rồi sao?”

Dương Uy cũng nói: “Có tiền lại trở nên khiêm tốn, lần trước tôi mới thấy cậu để lộ ra kia mà”

Tần Minh không biết họ đang nói gì, nhưng không ảnh hưởng đến việc anh thầm mắng tên Triệu Chính Ngôn kia trong lòng.

Triệu Phú Quý và Dương Uy vừa đến, Triệu Lập Ngưu và Tôn Chí Bằng đã tỏ vẻ không vui rồi đi luôn, không ngờ họ lại không nói với Tần Minh một lời.

Tần Minh nhận ra có điều không ổn, không ngờ chỉ ba tháng ngắn ngủi lại ảnh hưởng lớn đến các mối quan hệ xung quanh anh như thế.

Tần Minh là người coi trọng bạn bè nên anh sẽ không thờ ơ mặc kệ.

Anh lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Triệu Lập Ngưu: “Lát nữa chúng ta nói chuyện riêng đi."

Triệu Lập Ngưu nhận được tin nhắn thì nhíu mày, thở dài một hơi: “Tiểu Minh muốn nói chuyện riêng với chúng ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.