Chương trước
Chương sau

Tần Minh nhìn biểu cảm của Lâm Vũ Nhu thì cảm thấy hơi đau lòng, nhưng anh vẫn không đổi ý.

Vì không thể không chế nổi bản thân nên bây giờ quan hệ giữa anh và Tôn Thường Hi đã mập mờ lắm rồi, cũng may là Tôn Thường Hi không mong chờ gì nhiều ở anh mà khá là đơn thuần.
Bây giờ Tần Minh không muốn dính thêm vào Lâm Vũ Nhu.

“Mong là cô ấy sẽ nghĩ thoáng ra”
Tần Minh lắc đầu rồi cầm sách vở đi học.

Lâm Vũ Nhu nhìn theo bóng lưng của Tần Minh, nắm chặt tay lại rồi nghĩ thầm: “Mình phải làm gì đó, nếu không.”Hôm đó đi học, Tần Minh cứ có cảm giác hình như mấy hôm nay thái độ của các bạn cùng lớp mình trở nên tốt hơn rồi thì phải?

Mực dù anh đang giả mạo thân phận của Triệu Chính Ngôn, nhưng anh vẫn rất chăm chỉ học hành, để mọi người có ấn tượng tốt về Triệu Chính Ngôn. Mà sau lần Lâm Vũ Nhu xuất hiện, thì người cầm đầu cả lớp – Mã Quốc Dân cũng không công kích Tần Minh nữa, thậm chí anh ta còn hâm mộ Tần Minh.

Rồi sau đó Mã Quốc Dân vẫn bị đá, nên anh ta cũng chẳng còn tâm trạng nào để nhắm vào Tần Minh nữa.

Chuyện này lại càng khiến Tần Minh cảm thấy thoải mái hơn, anh rất hưởng thụ cuộc sống sinh viên, dù là ở thành phố Quảng trước kia hay là ở Bắc Kinh bây giờ.

Bỗng nhiên, giáo viên đặt ra một câu hỏi: “Có bạn học nào hiểu công nghệ chuỗi – khối là gì không? Bây giờ loại công nghệ này đang rất thịnh hành. Vậy rốt cuộc nó là gì? Nó có ý nghĩa thế nào đối với nền kinh tế bay giờ? Tại sao giá trị của đồng tiền ảo lại có khả năng tăng vọt?”

Trong lớp không có sinh viên nào trả lời được câu hỏi này, đa số mọi người đều đang nhìn xung quanh. Bỗng nhiên, Tần Minh giơ tay lên. Ngày trước, khì con đi theo ba nuôi Thường Hồng Hi ở thành phố Quảng, anh đã nghe thấy mọi người nhắc đến công nghệ chuỗi – khối khá nhiều.

Thấy Tần Minh giơ tay lên, đa số mọi người đều khá bất ngờ, Triệu Chính Ngôn chính là tên dốt đặc cán mai, kỳ nào cũng chỉ vùi đầu vào học cho vừa đủ qua môn thôi. Anh mà cũng biết đến thuật ngữ mới này cơ à?

Giáo viên trên bục giảng cũng khá bất ngờ, nói: “Triệu Chính Ngôn, cậu nói thử xem nào.

Tần Minh đứng dậy, nói: “Công nghệ chuỗi – khối là kỹ thuật cơ bản tạo nên tiền ảo, có khả năng cao là công nghệ này sẽ tạo nên làn sóng cách mạng công nghiệp internet thứ hai, khiến cho “internet của các loại thông tin” biến thành “internet của các giá trị”, về cơ bản thì đó là một kho dữ liệu ảo phi tập trung.
Học về công nghệ chuỗi khối đồng nghĩa với việc nắm bắt được xu hướng phát triển của thế giới...

Tần Minh nói một cách rất bài bản, cung cấp các kiến thức về công nghệ chuỗi – khối cho các sinh viên còn chưa biết gì về công nghệ đó theo một thứ tự rất khoa học. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, há hốc miệng ra nhìn anh. Đây có còn là Triệu Chính Ngôn mà họ biết không vậy?

Giáo viên đang đứng lớp cũng nhìn anh với ánh mắt tán thưởng, những gì mà Tần Minh vừa nói không phải là lý thuyết suông, mà anh đang kể về cách áp dụng công nghệ này vào thực tế. Dù sao thì trước kia khi Tần Minh ở thành phố Quảng, anh cũng đã từng tham gia khá nhiều buổi tọa đàm ở tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, nên biết được khá nhiều.

Cuối cùng giáo viên còn động viên anh: “Cậu nói tốt lắm, các bạn sinh viên khác hãy học theo bạn Triệu Chính Ngôn nhé, bây giờ là thời đại thông tin rồi, mà thông tin thì là phần không thể tách rời khỏi kinh tế.”

Sau khi tan học, Tần Minh đang định rời đi thì các bạn học khác trong lớp bỗng ùa đến. “Làm sao thế?” Tần Minh không nghĩ là bây giờ mình nổi tiếng rồi, mấy người này sẽ quay lại đánh mình tiếp chứ?

Một cậu sinh viên nói: “Triệu Chính Ngôn, cậu lợi hại đấy, tớ còn tưởng cậu chỉ biết ngồi ở ký túc xá thôi.

Một cậu sinh viên khác đề nghị: “Chúng tớ có một câu lạc bộ nghiên cứu kinh tế, hay là câu đến đó sinh hoạt một buổi đi.

Hóa ra là họ có ý tốt muốn mời mình, nhưng Tần Minh lắc đầu: “Tớ không đi được rồi, tớ còn có chuyện khác cần phải làm nữa, nhưng mà cảm ơn lời mời của các cậu”

Mã Quốc Dân cũng đi đến, anh ta vỗ vai Tần Minh rồi nói:
“Cậu thay đổi nhiều thật đấy, có vẻ dễ làm bạn hơn trước kia. Ngày trước thái độ của tôi đối với cậu không được tốt lắm, cho tôi xin lỗi nhé. Chuyện của Đường Xảo lần đó cũng là do tôi cố ý đấy.

Tần Minh khá bất ngờ, anh không ngờ là sẽ nhận được lời xin lỗi này, anh đáp:
“Không có gì, tôi cũng không phải là người nhỏ nhen. Chuyện qua rồi thì thôi đi.”
Tần Minh khách sáo nói vài câu rồi đi ra khỏi phòng học, cảm xúc của anh rất phức tạp, nhưng cũng không hẳn là xấu.

Tần Minh vừa đi về phía ký túc xá, vừa thầm tính toán:
“Có vẻ như bây giờ danh tiếng của Triệu Chính Ngôn cũng đã bắt đầu nổi lên ở giới thượng lưu của thành phố Bắc Kinh này rồi. Danh tiếng ở cuộc sống bình thường cũng đang khá lên, các sinh viên học cùng lớp cũng đã thay đổi cái nhìn. Vị hôn thê... ờ thì cậu ta sẽ đích thân đi từ hôn nên tôi cũng chẳng quan tâm đến nữa”
“Mẹ nó chứ... mình làm gần xong hết rồi, vậy mà lão già thối tha Trương Toàn Chân kia lại nói là kéo dài thời gian hoạt động ra là sao? Có người thầy nào mà lại chơi học trò của mình như vậy không? Mình còn đang định về nhà ăn Tết chứ, không thể cử giả mạo Triệu Chính Ngôn mãi được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.