Sáng hôm sau, lúc Tần Minh tỉnh dậy thì Hoàng Thư Đồng đã đi rồi, để lại một tờ giấy nhắn bảo ra ngoài, đồng thời còn để lại một chiếc chìa khóa cho Tần Minh.
Tần Minh nghĩ ngợi rồi vẫn cầm lấy, sau này có thể để cho Triệu Chính Ngôn mà, tên đó bảo sẽ về từ hôn.
Tần Minh về đến trường, học xong thì bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để giúp Lâm Vũ Nhu tìm người nhà, sau đó thuyết phục nhà họ Lâm cho Lâm Vũ Nhu quay về, nếu không sẽ phải đi theo mình mãi à. “Tần Minh, anh về rồi à?”
Lâm Vũ Nhu vừa thấy Tần Minh thì mừng rỡ, sau đó lập tức bày ra vẻ mặt đượm buồn, nói:
“Thơm thật đấy” “Cái gì thơm?” Tần Minh liếc nhìn cô ta, cố ý giả vờ không biết.
Lâm Vũ Nhu sáp đến gần Tần Minh rồi ngửi cơ thể anh, chua chát nói:
“Mùi thơm của phụ nữ đấy. Chắc không phải tối qua anh ngủ ở ký túc xá nữ đấy chứ?”
Tần Minh đáp: “Sao có thể chứ!”
Lâm Vũ Nhu thầm cười: “Đó không phải cô Nhiếp, đó là vợ chưa cưới của người khác. Dù sao thì hình như tối quá cô chủ nhà họ Tôn tăng ca rồi”
Khóe miệng Tần Minh giật giật, Lâm Vũ Nhu đều đoán được hết rồi?
Tần Minh nói: “Tôi làm gì không liên quan đến cô”
“Hừ.”
Lâm Vũ Nhu hờn dỗi, nói:
“Phải phải phải, tôi chỉ vô duyên vô cớ đi lo lắng cho anh cả đêm, còn ngủ không ngon, không liên quan gì đến tôi.”
Thấy thái độ như làm nũng của Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127446/chuong-748.html