Tôn Thường Hi bước lên phía trước và hỏi, "Vậy giờ cậu đến đây, chắc hẳn đã có kết quả gì rồi? Hôm nay trước khi sử dụng xe, cha tôi đã phát hiện có một quả b được gài trong đó. Suýt chút nữa ông ấy đã đi đời nhà ma rồi. Đây là một việc rất nghiêm trọng, nhưng chúng tôi vẫn chưa biết kẻ đứng sau màn này là ai. Bên kia quá chuyên nghiệp, e là cả một tổ chức.
Tần Minh đáp: "Hôm nay tôi tới đây là muốn nói cho mọi người, tôi đã biết hung thủ đứng phía sau màn là ai"
Phụt!
Tôn Nhân Binh đang uống nước, nghe được lời của Tần Minh thì phun thẳng một ngụm nước ra ngoài. Khuôn mặt vuông vức hùng hùng hổ hổ lên tiếng: “Không thể nào, cậu đừng nói nhảm nữa. Có phải cậu biết tôi sắp bắt được thủ phạm nên sợ tôi sẽ phá vỡ danh tiếng của cậu không?"
Tần Minh cười nhạt, chắp hai tay để sau lưng, làm ra phong thái của cao nhân thế ngoại nói: "Sao phải vậy? Tôn Nhân Binh, anh chỉ biết được kẻ tình nghi gài b, không nhất định biết được hung thủ giấu mặt đẳng sau. Nhưng tôi lại biết rõ tên thủ phạm đứng đằng sau tất cả kế hoạch này.
Mọi người trong nhà họ Tôn đều kinh hãi nhìn nhau, chuyện này làm sao có thể? Chỉ với thời gian một đêm?
Ông cụ Tôn cũng nửa tin nửa ngờ, đây có phải là quá lợi hại không? Đến Trương Toàn Chân còn chưa chắc có khả năng này?
Tôn Thường Hi lại rất tin tưởng Tần Minh, hỏi: "Mau nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127411/chuong-713.html