Dương Lộ suy nghĩ rồi lên tiếng: “Con có cảm thấy đại sư Triệu kia giống với người bạn ở thành phố Quảng của con không? Cô con nói con cũng quen biết với cậu Triệu Chính Ngôn này, mẹ nghĩ nhà chúng ta cũng không qua lại nhiều với nhà họ Triệu mà”
“Vậy... vậy sao? Ngoại hình giống nhau mà thôi, thực ra con cũng quen biết qua bạn bè thôi, nhưng cũng không thân gì. Chính vì hai người giống nhau nhưng con phân biệt được, họ không phải cùng một người”
Tôn Thường Hi lại nói: “Mẹ nghĩ nhiều rồi, Triệu Chính Ngôn cũng chỉ giống với Tần Minh... Ờm hơi giống mà thôi, là mẹ nghĩ nhiều rồi. Đó là học trò của Trương chân nhân, chẳng phải mẹ với ba cũng hay nói Trương chân nhân rất có bản lĩnh, quan hệ sâu rộng nên muốn lấy lòng lôi kéo sao? Bây giờ... ưm...
Còn chưa dứt lời thì cơ thể Tôn Thường Hi run rẩy, trông như có hơi khó chịu.
Dương Lộ hỏi: “Con không thấy thế sao? Thường Hi, con sao thế? Không sao chứ?”
Tôn Thường Hi vội nói: “Không... không sao, mẹ ơi con mệt rồi, có gì mai rồi nói nhé”
Dương Lộ thấy Tôn Thường Hi không muốn nói thì cũng thôi, bảo: “Vậy được rồi, con nghỉ ngơi sớm đi, đừng chơi game nữa, muộn lắm rồi”
Cạch, Tôn Thường Hi nói tạm biệt xong thì cửa sổ lập tức đóng lại, lần này cô ấy khóa luôn cửa sổ lại.
Còn Tần Minh trong chăn cũng ló đầu ra, thở hổn hển nói: “Whoa, nóng quá đi mất, suýt chút nữa là ngạt chết rồi.”
Tôn Thường Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127396/chuong-698.html