Tôn Nhân Lý – con trai cả của ông cụ Tôn,
Tôn Nhân Pháp là con trai thứ hai, Tôn Nhân
Binh là con trai thứ ba và Tôn Nguyệt là con gái út.
Tôn Thường Hi chính là con gái của Tôn Thường Lý, là con một, không có anh chị em gì.
Tần Minh từng gặp cô Dương – vợ của Tôn Nhân Lý ở thành phố Quảng, lúc đó bà ấy bị kẻ thù trói lại, còn được Tần Minh cứu. “Đây là đại sư Triệu sao?”
Vợ của Tôn Nhân Lý vô cùng ngạc nhiên: “Cậu ấy... cậu ấy chẳng phải là..”
Cô Dương không dám nói tiếp, lo sẽ nói sai.
Tôn Nhân Lý gật đầu đáp: “Là con trai của Triệu Tụng Lễ con riêng nhà họ Triệu, tên là Triệu Chính Ngôn, nghe người ta nói là một người bất tài, nhưng tôi thấy cậu ấy dáng vẻ hiên ngang, có bản lĩnh, ăn nói khéo léo. Chắc là bị người ta bôi nhọ, tiếng đồn không đáng tin”
Một người bên cạnh nói: “Ôi anh cả, hôm đó em không ở hiện trường, đại sư Triệu thật sự thần kỳ như vậy à? Thắp hương làm phép ở cửa phòng cấp cứu?”
Tôn Nhân Lý đắc ý nói: “Tất nhiên rồi, lúc đó bác sĩ cũng không cứu được ba nữa, tôi quỳ lạy ở cửa rất lâu, cảm động được thần linh, xem như cứu ba trở về, chú ba vẫn không tin à."
Chú ba Tôn Nhân Binh là một người đàn ông cường tráng chín chắn, trông khá oai phong, eo thẳng tắp, bởi vì làm lính đã lâu nên trên trán như mang theo sát khí.
Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127391/chuong-693.html