Tôn Nguyệt nói: "Cháu nói gì vậy, sao cô lại tham gia vào được. Cô là người làm chứng, không có chuyện vị đại sư này lừa tiền người ta đâu."
Tôn Thường Hi nói với vẻ kinh ngạc: "Cái gì? Triệu Chính Ngôn là đại sư Triệu từng cứu ông nội, giúp cô bảo vệ vật chứng mà cô kể với cháu sao? Cậu ấy là ân nhân của nhà chúng ta ư"
Tôn Nguyệt sốt ruột nói: "Đúng vậy. Tiểu Mã nói cho cô biết cháu bắt đại sư Triệu, cháu đang làm bậy đấy cháu biết không?"
Tôn Thường Hi lắc đầu nói: "Cô, cháu đang giải quyết việc công. Cho dù cậu ấy là ân nhân của nhà chúng ta thì.."
Tôn Thường Hi hơi bối rối, bởi vì cô ấy nhận ra ngay người kia là Tần Minh chứ không phải Triệu Chính Ngôn, hai người từng làm vợ chồng, làm gì có chuyện không phân biệt được?
Cô ấy rất kinh ngạc, không ngờ Tần Minh lại đến Bắc Kinh, đồng thời cứu ông nội cô ấy, thành ân nhân của nhà họ Tôn, bây giờ còn là học trò của Trương chân nhân, đối tượng mà cô của cô ấy đang cố gắng lôi kéo!
Tôn Thường Hi căng thẳng: "Chẳng lẽ cậu ấy đến đây vì cưới mình thật? Cậu ấy thích mình ư?"Mặc dù Tân Minh bị đưa về, nhưng đồn cảnh sát không có bất kỳ chứng cở nào, chỉ hỏi thông tin cần thiết rồi thả Tần Minh ra.
Tôn Nguyệt ra đón tiếp Tần Minh, cười nói: "Đại sư, đây là hiểu lầm thôi. Tôi đã giải thích rõ ràng với cảnh sát rồi, hay là tôi tìm cho cậu luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127385/chuong-687.html