Tần Minh bực mình, dứt khoát cởi quần áo. Cô thích xem thì cứ xem, dù sao anh đây cũng chẳng quan tâm.
Thấy Tần Minh đột nhiên cởi quần áo, Hoàng Thư Đồng sợ hãi vội đưa tay che mắt, nói: “Con người anh sao lại thế này?”
Tần Minh thầm đắc ý, giờ biết tôi đỉnh rồi chứ, mau ra ngoài đi.
Nhưng Hoàng Thư Đồng vẫn không đi ra, cô ta lén lút hé ngón tay rồi nhìn Tần Minh. Thân hình để trần, nước da ngăm đen và đầy vết sẹo, thậm chí còn có vài múi cơ, đường nét rắn rỏi, tất nhiên vẫn đang mặc quần đùi.
Đây là sự cám dỗ chết người đối với phụ nữ, lúc trước Tôn Thường Hi cũng như vậy.
Hoàng Thư Đồng liếc nhìn, khó mà dời mắt đi được, cô ta không khỏi hỏi: “Anh... cơ thể anh sao lại...
Tần Minh nói: “Sao? Trước đây cơ thể tôi không phải thế này sao?”
Đột nhiên Hoàng Thư Đồng cứng họng, cô ta chưa từng nhìn cơ thể của Tần Minh mà.
Tần Minh nói dối: “Đây là tất cả những gì người trong nhà làm với tôi vì nuôi dưỡng và thay đổi tôi. Trong khoảng thời gian ngắn tôi không ở nhà, thầy tôi đã thay đổi tôi, tôi tiện thể nhuộm da đen, có lẽ như vậy sẽ dễ nhìn hơn đôi chút.”
Hoàng Thư Đồng gật đầu, nhìn cơ thể Tần Minh với vẻ tán thưởng, nói: “Quả thực là đẹp hơn mấy nam diễn viên trẻ vừa debut dựa vào khuôn mặt để kiếm fan rất nhiều.”
Hoàng Thư Đồng đi tới, không nhịn được đưa tay chạm vào cơ ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127367/chuong-669.html