Tần Minh cạn lời, lý do gì lạ lùng vậy?
Anh nói: “Em nói thế là sao hả? Anh phải tu mười kiếp mới gặp được một cô gái xinh đẹp như em, anh đâu nỡ”
Nhiếp Hải Đường nghe được lời âu yếm của anh, trong lòng vui vẻ hơn một chút, cô nhẹ nhàng quay lưng lại, nói: “Chỉ cần em mang thai con của anh thì em không sợ anh vứt bỏ em."
Lòng Tần Minh trùng xuống, không ngờ Nhiếp Hải Đường lại nghĩ ra cách “cưới chạy bầu", anh không cho cô cảm giác an toàn được đây mà.
Là do anh, là do anh hay trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi!
Nếu là trước kia thì chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra, nhưng bây giờ hai người họ đã trải qua rất nhiều chuyện, Nhiếp Hải Đường bắt đầu lo lắng cô sẽ bị vứt bỏ, cho nên không ngại đưa ra yêu cầu lạ lùng và vô lý như mang thai thế này.
Tần Minh vô cùng tự trách, đồng thời anh cho tay vào túi sờ bao cao su lễ tân vừa đưa trước khi đi và thuận tay ném đi, rồi anh ngẩng đầu nói với giọng ám muội: “Vậy chúng ta đi tắm đã nhé?”
Kiến trúc cổ điển cao lớn, nhà nghỉ cổ trại xây dọc theo núi, thềm đá đi lên cao, trồng một trấn cổ rộng lớn mang phong cách Hoa Ha.
Từ phòng khách nhỏ lúc vào cửa đến phòng nghỉ phần lớn đều thiết kế cửa sổ lỗi, ngồi bên cửa sổ, tựa vào tấm đệm mềm mại, khung cảnh bên ngoài là dòng người đi lại ở đầu cầu Triều Hà Xuyên.
Đối diện nhà nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127348/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.