Tần Minh không tìm thấy Nhiếp Hải Đường thì trong lòng lại càng sốt ruột hơn, đầu óc anh như chết máy, không nghĩ ra được gì khác ngoài việc đi khắp nơi để tìm, tìm, tìm!
Nhưng Hoa Hạ không có gì ngoài người, vùng sông nước trấn cổ đông nghìn nghịt, các cô gái đều để tóc dài khiến Tần Minh nhìn hoa cả mắt, càng tìm không thấy lại càng nôn nóng hơn.
Tần Minh đã đi tìm hơn nửa tiếng, mồ hôi mồ kê chảy ra nhễ nhại, anh điên cuồng gọi điện cho Nhiếp Hải Đường nhưng vẫn không có người nhận.
Ngay lúc Tần Minh suy nghĩ xem có cần phải phát động khẩn cấp lực lượng của Tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ ở Bắc Kinh không, bỗng nhiên anh trông thấy mọi người tụ tập ở đường cái đằng trước, họ quây quanh nơi ấy, hình như đang hóng hớt gì đó.
Dưới ánh đèn đường, hình như có tai nạn giao thông xảy ra ở bên lề đường. “Hầy, cô gái tốt thế mà, trẻ trung xinh đẹp mà phải từ giã cõi đời như thế.” "Đúng đấy, tự dưng lao ra đường cái, tài xế xe tải đi buổi tối cũng không tránh được. “Lao ra đường à? Trông mất hồn mất vía như bị đá thế kia, có lẽ mà thất tình đấy. “Chậc, chậc, chậc, bây giờ có ai không gặp phải vài kẻ khốn nạn đâu? Thanh niên thời nay chẳng chịu sống an phận thủ thường mà chỉ muốn thoải mái, thế thì sớm muộn gì cũng xong đời. Bà nó à, đừng xem nữa, đi thôi.
Tần Minh nghe những du khách kia nói chuyện thì càng hoảng sợ hơn, anh nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127344/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.