Tần Minh cười: "Tôi không có hứng thú về người khác, tôi chỉ là... muốn tham gia vài hoạt động để thay đổi ấn tượng sai lầm của mọi người với tôi trước đây thôi."
Nhiếp Hải Đường nghe vậy thì cười ngọt ngào nói: "Ừ, cậu nghĩ vậy là tốt rồi, đừng cả ngày oán trời trách đất chẳng khác nào thế giới diệt vong như trước đây. Bản thân cậu muốn gì, nên dựa vào hai tay mình cố gắng làm ra."
Nhiếp Hải Đường nói xong lại móc ra năm trăm, cho Tần Minh mượn.
Một nữ sinh bên cạnh chợt cười nhạo nói: "Không phải chứ? Chỉ mấy trăm mà cậu cũng không có à? Vậy cậu tham gia hoạt động giao lưu làm gì?".
"Cái gì? Mấy trăm cũng không có à?" Một nữ sinh khác nghe xong thì nhìn lại.
Lại có một người nữ sinh thích buôn chuyện nhìn qua, kinh ngạc nói: "Không phải chứ? Người này còn vay tiền của người đẹp Tiểu Đường của chúng ta à?"
Tần Minh nói: "Không phải, thật ra tôi."
Động tác đưa tiền của Nhiếp Hải Đường quá rõ ràng nên ai nấy đều nhìn ra được Tần Minh vay tiền để nộp cho suất hoạt động giao lưu lần này.
Một đám nữ sinh lập tức nhìn Tần Minh với ánh mắt kỳ lạ. Làm vậy có phải quá mất mặt không? Các tiên nữ như bọn họ tất nhiên không cần phải bỏ tiền cho hoạt động giao lưu lần này, vậy mà Tần Minh lại chạy tới vay tiền con gái, thật sự quá mất mặt.
Tần Minh còn chưa kịp giải thích là Mã Quốc Dân cố ý nhằm vào anh, trong thẻ của anh có không ít tiền nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127331/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.