Cô ta thấy Tần Minh đã tỉnh thì nói: “Bác sĩ hỏi anh khó chịu chỗ nào? Kết quả kiểm tra của anh không có vấn đề gì lớn.”
Tần Minh thất vọng, anh còn tưởng là Nhiếp Hải Đường chứ, anh chán nản nói :"Cả người tôi đều khó chịu. Ôi, chẳng phải cô đi từ sớm rồi à?”
Hoàng Thư Đồng sầm mặt, oán giận nói: “Buổi tối một mình gọi xe tôi hơi sợ. Anh không biết đưa tôi về trường à? Có thể nào đi nữa thì cũng là chồng chưa cưới của tôi mà."
Tần Minh ồ một tiếng, hỏi: “Nhiếp Hải Đường đâu?”
Sắc mặt Hoàng Thư Đồng càng khó coi hơn: “Cô ta làm sao đó, tự nhiên về rồi. Lẽ nào cô ta đưa anh đến bệnh viện? Sắp xếp phòng bệnh riêng biệt rồi trả viện phí cho anh?"
Tần Minh cảm động, nói: “Ở Thượng Hải là cô thuê y tá cho tôi phải không?”
Hoàng Thư Đồng tức giận nói: “Không có Anh tìm tình nhân của anh đến chăm sóc cho anh đi, tôi đi đây.”
Tần Minh lên tiếng: “Được rồi, tôi gọi bạn cũ của tôi đến chăm sóc cho tôi, dù sao thì vợ chưa cưới của tôi muốn cắm sừng tôi, tôi đúng là khổ mà
Cập cộp cộp!
Hoàng Thư Đồng nghe thế thì lập tức nổi cơn tam bành, giảm mạnh xuống sàn quay lại, giơ tay làm ra vẻ muốn đánh, nói: “Triệu Chính Ngôn! Anh quá.
Còn chưa nói xong chữ 'quá đáng thì đột nhiên Tần Minh giơ tay ra ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Hoàng Thư Đồng. “A!” Hoàng Thư Đồng kinh ngạc đến tái mặt, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127321/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.