Bốp bốp bốp...
Cũng không biết rốt cuộc là ai vỗ tay trước, những người khác ở hiện trường cũng vỗ tay theo, dành những tràng vỗ tay nhiệt liệt cho màn biểu diễn nửa thật nửa giả này của Thần Minh.
Đây không phải là biểu diễn xu lẻ mà là chuyển tiền thật sự trong thẻ. Bất kể nó là thật hay giả, đám người đều cảm thấy Tần Minh quả lợi hại rồi.
Tối nay, Tần Minh chính là nhân vật chính.
Anh mỉm cười, giả vờ như mình rất vất vả nói: "Cảm ơn, cảm ơn mọi người đã tin tưởng. Tối nay tôi tốn mười năm tuổi thọ để tiếp cận được với thần thông, may là hôm nay tôi không bôi nhọ sư môn." "Chờ đã!" Ba người bị mất tiền đều sốt ruột, đỏ mặt tía tai đi tới, nói: "Triệu Chính Ngôn, cậu trả lại tiền đi. Cậu làm vậy là cướp đoạt đấy, cậu biết không hả? Mau trả lại tiền cho chúng tôi."
Tần Minh cười giảo hoạt, hỏi ngược lại: "Bạch Tĩnh Thần, vừa rồi anh đã nói gì? Anh có thể lặp lại lần nữa không?"
Bạch Tĩnh Thần lập tức nghẹn họng nói: "Tôi... tôi...Tần Minh bảo: “Cậu Bạch đã nói rồi, nếu tôi làm tiền trong thẻ của mấy người hết sạch thì những món đồ xa xỉ trong buổi đấu giá này sẽ được đấu giá rồi gửi cho tôi để chịu lỗi. Cậu Bạch, phải chăng cậu nói lời không giữ lấy lời, chủ yếu là cậu bảo lời cậu đã nói như bát nước đổ đi, chuyện này tôi không nhắc nữa.
Lời từng nói như bát nước đổ đi?
Đối với người muốn đứng đầu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127318/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.