Tần Minh cầm đồng hồ của mình và chỉ tay về phía cổ tay Bạch Tĩnh Thần nói: "Bạch Tĩnh Thần, sao tôi cảm thấy cái đồng hồ của tôi còn đẹp hơn của anh nhỉ? Có phải khí chất của tôi làm cái đồng hồ này càng ngầu hơn không? Chà chà, nhìn anh như vậy, khí chất quả thật kém hơn tôi rất nhiều."
Bạch Tĩnh Thần vẫn còn chấn động, ngây ra khi thấy nhiều tiền như vậy, chẳng còn tâm tư nào nghe Tần Minh đứng đây khoác lác.
Gã cho rằng mình có tất cả thông tin về "Triệu Chính Ngôn", có thể đùa giỡn cậu ta trong lòng bàn tay mình nhưng kế hoạch mà gã cho là không chê vào đâu được đã thất bại. Gã không rõ mình thua ở đâu? Kế hoạch của gã có sai sót ở chỗ nào?
Nhưng dù gã có suy nghĩ tới nát óc cũng không ngờ được người gã gặp là Tần Minh chứ không phải Triệu Chính Ngôn đang trốn tránh tất cả.
Bạch Tĩnh Thần đột nhiên chất vấn: "Chẳng qua thẻ ngân hàng này của cậu chỉ là loại bình thường à? Sao nó có thể đột nhiên nhận được chuyển khoản lên tới một tỷ chứ?"
Đúng vậy, mọi người đều biết các loại thẻ ngân hàng bình thường đều có giới hạn chuyển khoản mỗi ngày, bình thường đều là năm mươi nghìn, một trăm nghìn.
Một tỷ như vậy thì quả thật quá đáng sợ.
Nhưng Tần Minh dường như không để ý, anh đặt điện thoại xuống cho đám người nhìn thoải mái. Bọn họ chỉ tùy tiện xem qua đã thấy ghen tỵ, nhìn anh càng thấy thần bí và cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127312/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.