Nhiếp Hải Đường nói: "Bạch Minh Vũ bảo tôi đấu giá giúp anh ta một chiếc đồng hồ nổi tiếng, anh ta vào nhà vệ sinh một lát, ai ngờ bây giờ vẫn chưa thấy quay lại, cậu có thể giúp tôi tìm anh ta không?"
Hoàng Thư Đồng ngày người, nói: "Không phải cô muốn mượn tiền à?"
Tần Minh hỏi cùng lúc: "Tìm người làm gì, cậu nói đi, cần bao nhiêu tiền?"
Sao Tần Minh có thể để Nhiếp Hải Đường chịu uất ức được chứ?
Anh kết luận, chỉ sợ đây là trò lừa nào đó của Bạch Minh Vũ. Chẳng biết tại sao gã lại muốn nhằm vào Nhiếp Hải Đường nhưng nếu vấn đề là tiền thì không phải là vấn đề nữa.
Anh đường đường là người giàu nhất thế giới còn có thể khó xử vì chút tiền nhỏ sao? Hơn nữa đây là làm từ thiện, quyên góp nhiều thêm một chút cũng không sao.
Tần Minh nói: "Bạch Minh Vũ muốn cái đồng hồ kia à? Đưa cho anh ta làm gì hả? Tôi muốn mua, bao nhiêu tiền?"
Tần Minh vừa nói vậy, Hoàng Thư Đồng lại mất hứng. Đây không phải là trò lừa điển hình sao?
Hoàng Thư Đồng nói: "Triệu Chính Ngôn, não anh là não heo chắc? Chuyện này liên quan gì tới anh chứ? Mấy trăm nghìn này, anh không lấy từ trong nhà thì lấy của ai? Anh tăng thể diện trước mặt cô ta, chẳng phải sau này sẽ bị ba mẹ anh mắng à? Nhà họ Triệu có tiền là để anh tiêu xài như vậy sao? Tôi thấy bụng dạ cô ta khó lường lắm."
Tần Minh nói rất chắc chắn: "Không đâu, Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127310/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.