Hoàng Thư Đồng đau đớn ôm bụng, đau bụng và cơn giận khiến cô ta càng thêm khó chịu, gần như mất khống chế, cô ta hét to: "Ha ha, anh muốn vứt bỏ tôi, sau đó đi cưa cẩm Nhiếp Hải Đường một cách quang minh chính đại chứ gì? Anh là con lừa ngu xuẩn! Một cô chủ nhà giàu sa sút như cô ta không để ý tiền của anh thì để ý cái gì? Để ý cậu em trai của anh đủ lớn sao? Cô ta đến cùng Bạch Minh Vũ, anh còn không nhận ra sao? Đúng là cô ta chỉ lừa được hai kẻ ngốc bọn anh thôi." "Vậy tôi cứ không chia tay đấy, tôi muốn khiến anh khó chịu. Anh khiến tôi khó chịu, tôi cũng sẽ khiến anh ăn không ngon ngủ không yên." "Để tôi xem ai sẽ chơi đến cuối cùng."
Hoàng Thư Đồng nổi giận đùng đùng ôm bụng đứng lên, cô ta không muốn nhìn thấy gương mặt cặn bã khiến người ta chán ghét của Tần Minh nữa.
Tần Minh lau mặt, nghĩ thầm người phụ nữ này giận gì mà dữ vậy, cô ta có thể liếc mắt đưa tình với tên Bạch Tĩnh Thần còn anh không được anh anh em em với cô gái khác à?
Tần Minh còn không hiểu những chuyện này của nhà giàu sao?
Tính tới tính lui chẳng phải vì chuyện tiền bạc và thể diện à?
Tần Minh ngồi xuống, trong lúc đó có mấy cô gái Tây và đại gia muốn đến bắt chuyện, nhưng đều bị Tần Minh nói mấy câu khách sáo đuổi đi.
Tần Minh móc điện thoại ra, nghĩ ngợi rồi gọi cho Trương Toàn Chân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127306/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.