Bạch Tĩnh Thần đang đứng gần đó xem trò hay cũng khinh thường nói: "Ha ha, cậu em họ ăn chơi của anh cũng biết người bà Tôn Nguyệt xem trọng là Trương chân nhân chứ không phải Triệu Chính Ngôn. Thằng vô dụng đó không hề có chủ tự giác nào cả, hơn nữa còn tán gái ngay trước mặt em, dù gì hai đứa cũng có hôn ước mà. Thư Đồng, ban nãy em cứ nể mặt thằng vô dụng này nhưng bây giờ cậu ta lại không hề nể mặt em gì cả."
Mặt Hoàng Thư Đồng âm u, không nói gì, cầm ly Cocktail lên uống hết sạch.
Tần Minh nói: "Tôi đâu có tìm cậu để tỏ tình, cậu thẳng thừng vậy làm gì? Vợ chưa cưới của tôi còn ở đây mà, sao tôi có thể làm bậy được, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cậu. Lần này tôi đi, tôi sẽ vào Nam, thành phố Quảng."
Nhắc đến thành phố Quảng, sắc mặt Nhiếp Hải Đường thay đổi, dù gì cũng là nơi cô sinh ra và lớn lên. Nếu không phải nhà họ Nhiếp phá sản thì cô đâu có bị ép phải rời đi?
Nhiếp Hải Đường do dự rồi nói: "Được, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện."
Tần Minh hiểu rõ Nhiếp Hải Đường muốn biết điều gì, anh chỉ nói một câu đã khiến cô mắc câu.
Một đám đàn ông thể hiện lâu như vậy, tranh giành lâu như vậy, ai ngờ Nhiếp Hải Đường bị một câu của Tần Minh gọi đi, cả đám đều chán nản, nhìn Tần Minh với vẻ buồn bực, anh là người chiến thắng cuối cùng.
Hoàng Thư Đồng cách đó không xa híp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127303/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.