Bạch Tĩnh Thần lập tức xông lên trước, nói: "Tôi đã bảo các anh dừng tay rồi, sao các anh lại không nghe? Tôi hét muốn khản giọng rồi. Triệu Chính Ngôn này là bạn của tôi, tôi lên đó lấy thiệp mời cho cậu ta. Tiểu Triệu, haiz, gia đình chúng ta thân nhau mấy đời rồi, tôi lấy thiệp mời cho cậu rồi này."
Bạch Tĩnh Thần lấy một tấm thiệp mời ra đưa cho Tần Minh.
Tần Minh nheo mắt cười mỉa, anh định chơi trò mánh khoé trước mặt ông đây à? Ông đây không tiếp đâu nhé.
Bạch Tĩnh Thần thấy Tần Minh không nhận, lại nhìn sang Tôn Nguyệt, nói: "Cô Tôn, trùng hợp quá, còn tưởng tối nay cô không đến. Cháu thật sự xin lỗi, cháu xuống trễ, nếu không sẽ không xảy ra chuyện thế này"
Tôn Nguyệt nói: "Thì ra là Bạch Tĩnh Thần, làm cậu phải lo lắng rồi."
Tôn Nguyệt cũng không muốn nói nhảm với Bạch Tĩnh Thần, dù sao cũng chỉ là thế hệ con cháu, còn không có gì đặc biệt nhưng Tần Minh thì khác. Anh là đồ đệ của Trương Toàn Chân, người nhà họ Triệu, cả hai thân phận này đều cao hơn Bạch Tĩnh Thần rất nhiều.
Tôn Nguyệt lại khiêm tốn kh lưng hỏi Tần Minh: "Đại sư, mời đi bên này, tôi đưa cậu lên."
Tần Minh ngẩng đầu sải bước, đúng là bất ngờ, không ngờ lại gặp Tôn Nguyệt ở đây. Sáng nay anh còn cứu ba bà ta, nợ ơn khó trả lắm.
Bạch Tĩnh Thần thấy Tôn Nguyệt và Tần Minh không thèm quan tâm đến gã, cảm giác mặt nóng rát. Cảm giác bị người ta công khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127299/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.