Đỗ Nhất Khôn nuốt nước bọt nói: "Cậu Hạ, thật ra chuyện này..."
"Chuyện con mẹ mày à!" Hạ Kình Thư rất bạo lực, đạp Đỗ Nhất Khôn đập vào chiếc bàn bên cạnh. Sau lưng bị đập mạnh vào bàn làm anh ta đau tới mức lăn ra đất kêu gào, không đứng dậy nổi.
Sau đó Hạ Kình Thư vung tay và giận dữ hét lên: "Thằng con hoang Triệu Chính Ngôn, hôm nay ông đây sẽ cho mày tàn phế luôn. Ở không, mày vốn đã tàn phế rồi. Thằng tàn phế, hôm nay ông đây sẽ lột sạch quần áo của mày, cho mày đi dạo phố! Ha ha ha. Các anh em xông lên, đánh cho tao! Xảy ra chuyện gì, ông đây chịu trách nhiệm"
"Được, cậu Hạ, ha ha, thằng vô dụng mày dám trêu chọc cậu Hạ của bọn tao à?"
"Hôm nay phải cho nó mất thể diện trước mặt người của cả thành phố"
"Ông đây đã cầm cả camera HD tới rồi, ha ha!
Năm tên côn đồ chẳng biết tìm ở đâu tới cố chen nhau lao về phía trước. Tần Minh nheo mắt và hoạt động cổ, nhếch môi cười với vẻ tàn bạo.
Những ngày Tần Minh nằm ở bệnh viện dưỡng thương cũng không hề nhàn rỗi, mỗi ngày anh đều luyện công nên sức khỏe gần như đã hồi phục.
Trước đây anh vốn là người mạnh mẽ, hung hãn, thích đánh nhau, bây giờ càng lại không cần phải nói. Nhờ công phu thổ nạp do Trương Toàn Chân đưa cho, sức lực của anh đã mạnh hơn nhiều.
Lần này có năm côn đồ xông lên, cùng đấm thẳng vào mặt anh.
Hạ Kình Thư cười to với vẻ dữ tợn: "Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127277/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.