Trương Toàn Chân cười đắc ý, ông ta nhặt một cục đá từ dưới đất lên.
Tần Minh liếc nhìn, kinh ngạc nói: "Thầy, không lẽ thầy định biểu diễn cho tôi xem tiết mục tay không bóp vụn đá thành bột?"
Trương Toàn Chân nói: "Nhìn kỹ cột đèn đường thứ ba phía trước đi."
Nghe Trương Toàn Chân nói vậy Tần Minh ngẩng đầu nhìn về phía cột đèn đường thứ ba bên lề đường, nghe Trương Toàn Chân "hây" một tiếng rồi sau đó thấy ông ta ném mạnh cục đá.
Bịch, bóng đèn đường bị vỡ, đèn tắt ngúm.
Tần Minh kinh ngạc, khoảng cách này khá xa, khoảng hơn hai mươi mét, hơn nữa đèn đường có chụp đèn, còn cao bốn, năm mét, vậy mà Trương Toàn Chân thoáng một cái đã ném trúng, có thể thấy được thực lực của ông ta.
Trương Toàn Chân nói: "Đạn rồi cũng có lúc dùng hết, nhưng võ thuật Trung Hoa của chúng ta lấy con người làm gốc, chỉ cần có bản lĩnh thì có thể lợi dụng vạn vật. Vừa rồi nếu cục đá của tôi đập vào đầu người thì có thể sẽ u đầu mẻ trán. Với cả, Hoa Hạ chúng ta cầm súng, cậu luyện cách bắn súng chẳng thà luyện công phu còn thực dụng hơn. Cách bắn súng có thể kéo dài tuổi thọ của cậu sao? Có thể khiến cậu không bị thận hư nếu sau này có nhiều phụ nữ sao?"
Tần Minh nheo mắt, tuy Trương Toàn Chân nói với vẻ hời hợt nhưng lời ông ta rất có lý.
Tần Minh bất lực phàn nàn: "Thầy, ai nói sau này tôi có nhiều phụ nữ? Tôi ủng hộ chế độ một vợ một chồng mà"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127271/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.