Triệu Chính Ngôn lại nói tiếp: “Tần Minh, cuộc gặp gỡ của chúng ta chính là định mệnh đấy”
Tần Minh không vui nói: “Cút, cậu cũng chẳng phải gái đẹp, định mệnh cái quần què. Cậu có chuyện gì? Không có thì lượn đi chỗ khác chơi”
Triệu Chính Ngôn lại nói: “Không đâu, Tần Minh, tôi... tôi muốn hoán đổi với cậu.”
“Đổi cái gì?” Tần Minh hỏi.
Triệu Chính Ngôn đáp: “Đổi thân phận. Mặc dù nhà tôi giàu nhưng vì một số chuyện nên tôi sống không vui vẻ gì, tôi còn rất tuyệt vọng, tôi không muốn ở căn nhà đó môi trường đó thêm một giây nào. Tôi muốn đổi thân phận, đổi một cuộc đời”
“..” Tần Minh cảm thấy trên Triệu Chính Ngôn ngày đúng là già mồm, nhà cậu giàu như thế mà bất mãn cái gì nữa?
Tần Minh cố ý nói: “Điên, tôi đổi thân phận gì với cậu?”
Triệu Chính Ngôn đáp: “Người anh em, cậu có xe không? Có nhà không? Có vợ chưa cưới xinh đẹp không? Tiền tiêu vặt một tháng của tôi là năm trăm nghìn, tôi có nhà có xe còn có vợ chưa cưới xinh đẹp nữa, đều cho cậu hết”
“Cầu xin cậu giúp tôi, tôi không muốn sống cuộc sống như bây giờ nữa, cho dù nghèo khổ một chút, bình thường một chút cũng được, tôi chỉ muốn sống cuộc sống bình thường thôi.
Cậu có yêu cầu gì cứ nói đi, cậu xem hai chúng ta gần như giống hệt nhau, ba mẹ tôi cũng ít quản lý tối lắm, cũng chưa chắc họ sẽ nhận ra đầu. Xin cậu đấy, cho dù ba hay năm năm cũng được, tôi không muốn sống cuộc sống trước đây nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127265/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.