Chương trước
Chương sau
Lúc đó, khi Tần Minh cửu nhà họ Mộc, Mộc Thư Vân đã vung tay trực tiếp đưa cho Tần Minh một tỷ.
Việc Nhiếp Hải Đường nhận Mộc Thư Vân làm cô giáo quả thực khiến anh có chút ngạc nhiên.
Tần Minh lẩm bẩm trong lòng: "Mộc Hải Nhiễm và lão già Trường là nhân vật cùng tầng lớp. Vậy thì con gái Mộc Thư Vấn của ông cụ đã làm việc một mình bên ngoài nhiều năm rồi, còn trở thành một phú bà, chắc là một nhân vật rất ghê gớm. Nếu Hải Đường có thể có được một giáo viên tốt, sợ rằng tương lai cũng sẽ đạt được thành tích không đơn giản"
Tần Minh cầm điện thoại, thật ra anh rất ít khi liên lạc với Nhiếp Hải Đường, thỉnh thoảng Nhiếp Hải Đường cũng gửi tin nhắn cho anh, nhưng Tần Minh cũng không trả lời lại gì.
Dù sao thì Tần Minh tự mình nói chia tay.
Bởi vì Tân Minh đã hứa với Mộc Tiêu Kiều rằng anh sẽ cho hai người phụ nữ cơ hội để cạnh tranh công bằng, anh không thể thiên vị bên nào.
Đây là cách giải quyết mối quan hệ tay ba ngây thơ và đơn thuần mà Tần Minh nghĩ ra, nếu bản thân anh mắc sai lầm trước, nối lại giấc mộng năm xưa với Nhiếp Hải Đường, vậy thì thật có lỗi với sự chờ đợi của Mộc Tiểu Kiều.
Tuy nhiên, trong lòng Tần Minh lúc này cũng đang rối bời, chỉ một mình Nhiếp Hải Đường thôi anh đã không muốn buông tay rồi, Mộc Tiểu Kiều cũng không muốn buông, hai người phụ nữ đã đồng ý với anh, đợi khi anh xử lý xong công việc của tập đoàn sẽ đi tìm họ.
Tần Minh vẫn luôn ghi nhớ lời hứa hẹn nặng nề này.
Mà bây giờ lại có thêm một Tống Dĩnh, điều này thực sự quá khó đối với anh.
Ăn xong chè, Tần Minh chạy về ký túc xá trong trường đại học như chạy trốn, tránh buổi tối nhất thời không nhịn được lời Tống Dĩnh lên giường, như thế thì thực sự là hối hận cũng không kịp.
Một người đàn ông có thể kiểm soát được phía dưới của mình mới là một người đàn ông tốt.
Qua một đêm không nói gì, ngày hôm sau tỉnh lại, điện thoại di động của Tần Minh đã bị người ta gọi cháy máy, thế mà lại là cậu Dũng đã cùng bạn gái đi Bắc Kinh thực tập?
Tần Minh hỏi: "Cậu Dũng làm sao vậy? Cậu gặp rắc rối rồi sao?"
Lương Thiểu Dũng nói: "Tiểu Minh, không phải tôi mà là Trần Mục Linh. Tối hôm qua nhà Trần Mục Linh xảy ra chuyện rồi, cô ấy đến gặp Triệu Mộng Hoa khóc lóc ầm ĩ"
Tần Minh híp mắt, chuyện cỏn con này mà cũng đến làm khổ anh sao?
Tần Minh từ chối, nói: "Tôi không muốn tham gia vào chuyện nhà của cô ấy. Tôi và cô ấy thật ra cũng chỉ như vậy thôi, nếu không có bạn gái của cậu ở giữa duy trì mối quan hệ thì thật ra cũng chỉ là bạn bè bình thường thôi, không tốt hơn bao nhiêu. Cô ấy luôn hiểu lầm tôi, cảm thấy tôi không có nhân phẩm."
Lương Thiếu Dũng nói: "Ây, cậu giúp cô ấy đi, nghe nói lần này nhà họ cũng rất thảm. Bạn gái của tôi và cô ấy là bạn thân, đã làm khổ tội cả đêm rồi, bảo tôi cầu xin cậu. Còn nữa, sáng nay cô ấy đã lên máy bay để về thành phố Quảng để an ủi Trần Mục Linh rồi"
Tần Minh rất do dự, rất khó xử, anh cảm thấy cả người mình đều dính vận đào hoa, đúng là bị Trương Toàn Chân nói trúng rồi.
Anh thực sự sợ Trần Mục Linh sẽ không cẩn thận yêu anh, vậy thì khó rồi, mấy lần giúp Trần Mục Linh trước đó may mà anh bị hiểu lầm là tra nam mới dọa Trần Mục Linh bỏ đi đây.
Tần Minh nói: "Này, không đúng, cậu Dũng, bạn gái của cậu đã về rồi, sao cậu lại không về?"
Lương Thiếu Dũng khóc không ra nước mắt, nói: "Tôi phải làm việc của cô ấy nữa, nếu không thì chúng tôi sẽ bị công ty thực tập đuổi việc mất. Tiểu Minh, cậu nhất định có cách, cầu xin cậu đấy. Phải rồi, nhân tiện giúp tôi chăm sóc cho Triệu Mộng Hoa nhé, đừng để cô ấy phải chịu thiệt thòi gì."
Tần Minh đảm bảo nói: "Được, tôi đảm bảo Triệu Mộng Hoa sẽ không phải chịu thiệt thòi gì đầu. Còn về chuyện của Trần Mục Linh, để tôi xem xét."
Tần Minh cúp máy, quay đầu nhìn hai người anh em còn lại trong ký túc xá.
Triệu Lập Ngưu ngơ ngác, lập tức nói: "A, tôi nhớ ra rồi, tôi còn có môn tự chọn"
Tôn Chí Bằng cũng nói: "Tiểu Minh, tôi còn phải viết luận văn, không đi được, không đi được."
Tần Minh híp mắt không nói nên lời, hai tên súc vật này, xong rồi, lần này anh lại phải đến sân bay đón người một mình rồi.
Tần Minh vừa xuất phát vừa lẩm bẩm: "Trần Mục Linh này thì có thể có chuyện gì được chứ? Lẽ nào nhà cô ta cũng phá sản không bằng? Ấy, ngày nào cũng nhiều việc như vậy, nhưng mà... à, phải rồi, mình giả trang thành cô gái lần trước không phải sẽ không bị hiểu lầm nữa hay sao? Trần Mục Linh đó sẽ không có cảm tình với mình nữa rồi."
Tần Minh đợi Triệu Mộng Hoa tại sân bay, khi Triệu Mộng Hoa nhìn thấy Tần Minh thì vô cùng ngạc nhiên: "Cô, cô có phải là người lần trước..."
Lần này, Tần Minh trực tiếp cài một bộ chuyển đổi giọng nói di động, giúp anh ngụy trang thuận tiện hơn.
Tần Minh nói: "Tần Minh gọi tôi tới giúp, Tần Minh rất muốn giúp đỡ, nhưng mà cậu ấy không rảnh."
Triệu Mộng


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.