Căn phòng VIP rộng lớn yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Tần Triều Dương ngây ngốc hỏi: “Em, em trai à, ba trăm triệu này có phải đơn vị nhân dân tệ không?”
Tần Minh cười lớn: “Anh à, sao có thể là nhân dân tệ được? Là ba trăm triệu đô la Mỹ. Nếu không làm đường thì có thể mua được vài ngôi nhà ở nước ngoài, sau này nghỉ phép đi du lịch ra nước ngoài cũng có chỗ ở, phải không? Bây giờ xã hội đã là ngôi làng trái đất rồi, sau này anh với chị dâu có nhu cầu thì có thể đưa ba mẹ hai bên đi du lịch khắp thế giới hưởng phúc, đúng không? Ba chúng ta cũng nói rồi, nếu có điều kiện thì sao lại để con dâu nhà họ Tần chúng ta chịu thiệt thòi?”
Lúc này, ba mẹ Vương Hiểu Lệ không dám nói gì nữa.
Tần Minh mở miệng là hơn trăm triệu, ngậm miệng là đô la Mỹ khiến cho người ta khiếp
Họ thực sự đã sợ.
Họ chỉ là những người có thu nhập trung bình, tuy cuộc sống không đến nỗi tệ nhưng cũng chưa bao giờ thấy số tiền lớn hàng chục triệu.
Họ vốn tưởng tiền lương một năm của Trần Triều Dương đã là hàng triệu rồi nên đòi sính lễ năm trăm ngàn, tổ chức hôn lễ hoành tráng ở quê nhà, sau này trả lại một phần tiền mừng là được.
Không ngờ Tần Minh lại gửi tiền mừn những ba trăm triệu đô la Mỹ, con số này đã không còn nằm trong phạm vi họ có thể với tới nữa.
Vương Hiểu Lệ hạnh phúc đến nỗi tim đập thình thịch, không ngờ mình lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127193/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.