“Thư ký Tống, cô không đùa đấy chứ?" Tần Triều Dương khá thành thật, cho dù bây giờ là lúc quan trọng nhưng anh ấy cũng không tùy tiên nhận bậy bạ mà xác nhận rõ ràng trước.
Sao anh ấy có thể làm chủ tịch được? Hơn nữa hình như anh ấy từng nghe Tần Minh nói về tập đoàn Triều Dương này, là tập đoàn làm về thương mại đa quốc gia. “Ha ha ha... chuyện này sao có thể chứ?" Vương Phượng cười lớn: “Bản thân anh ta còn không tin, người đẹp, có phải cô tìm nhầm người rồi không?”
Nếu không phải bộ quần áo của Tổng Dĩnh vô cùng khí chất và sang trọng, hơn nữa Tống Dĩnh còn xinh đẹp, Vương Phượng tự thẹn mình thấp kém thì cô ta đã thẳng thừng mỉa mai Tổng Dĩnh là người do Tần Triều Dương tìm đến diễn kịch rồi.
Tổng Dĩnh phớt lờ lời chế giễu của Vương Phượng, cũng không quan tâm đến vẻ kinh ngạc của dì Vương ở bên cạnh mà kiên nhẫn giải thích: “Tổng giám đốc Tần, sao tổng công ty có thể đùa kiểu này được chứ? Đây là giấy bổ nhiệm, anh xem đi.”
Tần Triều Dương cầm lấy giấy bổ nhiệm, Vương Hiểu Lệ cũng thò đầu nhìn rồi kinh ngạc nói: “Triều Dương, là thật này, là con dấu của tổng công ty. Whoa, lương hằng năm là một triệu? Thật hay giả thế?”
Giọng của Vương Hiểu Lệ không lớn nhưng lại khiến Vương Phượng và dì Vương ở một bên hoảng hốt, còn chú Vương thì nhưởng mày, lương năm một triệu? Khủng vậy?
Tần Triều Dương nuốt nước bọt, cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, anh ấy hoảng sợ, anh ấy biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127190/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.