"Tần Minh cậu định làm gì? Tôi mới chuyển tới mà." Liêu Thanh Tuyền như sắp sụp đổ, đối mặt với người ba được voi đòi tiên, Tần Minh còn phối hợp với ông ta không giúp cô ta, khiến cô ta rất đau lòng, rất mệt mỏi.
Tần Minh nói: "Cô Tuyền, cô không muốn em cho thuê à? Ôi, chủ nghe thấy rồi đấy, tôi không thể cho thuê được."
Viên Binh lập tức không vui, chắp hai tay ra sau, xụ mặt nói: "Tiểu Tuyền, con làm gì vậy? Thuê nhà thì thuê chỗ nào chẳng được? Nhà này quá tốt, nếu bạn con đã bằng lòng thì con phản đối cái gì? Con về ký túc xá trường học đi." "Nhưng ba à.…" Liêu Thanh Tuyền thật sự không biết nên nói thế nào, cô ta đã nhượng bộ nhiều lần, vì sao ba cô ta vẫn bức bách không gian sống của cô ta vì anh trai Viên Hạo Hoa.
Ra ngoài thuê? Không những chỗ ở không thoải mái mà tiền thuê còn cao, nào có giống ở chỗ người quen như Tần Minh, nhà vừa đẹp mà tiền thuê còn rẻ.
Liêu Thanh Tuyền bỗng phát hiện, cô ta trở nên thích ỷ lại vào Tần Minh. Tuy cậu ấy nhỏ hơn cô ta mấy tuổi, nhưng cô ta luôn cảm thấy cậu ấy là nơi có thể dựa dẫm, mỗi lần xảy ra chuyện Tần Minh đều ở bên cô ta, khiến cô ta có cảm giác an toàn, giống như chuyện gì Tần Minh cũng có thể giải quyết.
Viên Binh nói: "Tiểu Tuyền, con thuê ở đâu chẳng được? Tối nay anh trai và chị dâu con cũng đến. Ba nói con có nhà ở khu chung cư này. Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127185/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.