Không ai có thể ngờ tới điều kiện của Thần Minh.
Không ai ngờ rằng Tần Minh hoàn toàn không quan tâm đến việc nhà họ Lâm mang lại bao nhiêu lợi ích, ngược lại càng thưởng thức Trương Toàn Chân hơn.
Tần Minh cảm thấy mình phải học hỏi rất nhiều điều từ Trương Toàn Chân, nếu không sau này sợ rằng anh sẽ không đủ năng lực để quản lý tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, Thật ra khi vừa đến thổ trại của nhà họ Lâm và gặp được Trương Toàn Chân, Tần Minh đã có ý nghĩ này rồi.
Bây giờ nhân cơ hội này, còn không tính kế lôi ông ta vào sao? "Ồ? Hóa ra là chuyện này à." Lâm Vân Đống rất ngạc nhiên, còn tưởng rằng Tần Minh muốn nhận mình làm thầy. Thật ra Tần Minh hoàn toàn không biết Lâm Vân Đống, cũng không biết ông ta có bản lĩnh lớn đến mức nào, ngược lại Lâm Vân Đống tự mình suy diễn.
Thật ra Lâm Vân Đống cũng rất khó xử, lần này ông ta mời Trương Toàn Chân đến chữa cháy, mặc dù có ân tình năm đó nữa, nhưng cũng không thể quá cưỡng cầu được, phải thuyết phục Trương Toàn Chân làm cố vấn gì đó trong doanh nghiệp, nói trắng ra còn không phải là làm cấp dưới của Tần Minh sao?
Nhưng mà nếu ông ta không mở lời, Tần Minh chắc chắn sẽ tìm cớ từ chối, không cứu nhà họ Lâm.
Lâm Vân Đống kéo Trương Toàn Chân qua, tò mò hỏi: "Cậu Tần không biết thân phận và địa vị của ông sao?"
Trương Toàn Chân cười mỉa mai: "Hai tháng trước, cậu ấy chỉ là một sinh viên bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127146/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.