"Trương Toàn Chân, lão già thối này, sao ông cũng ở đây?" Tần Minh cầm dao ép sát.
Những người khác trong phòng đều căng thẳng, chỉ có Trương Toàn Chân vẫn coi như không có gì xảy ra, nhàn nhã uống trà.
Tần Minh đi đến trước mặt Trương Toàn Chân, gạt chòm râu của ông ta ra, kề dao vào cổ Trương Toàn Chân, mắng: "Lão đạo thối, chiêu trò của ông hại tôi thảm lắm đấy."
Trương Toàn Chân vội nói: "Ai da, Tiểu Tần cậu bình tĩnh đã, cậu mà giết tôi cũng không có ích gì với cậu đâu."
Tần Minh nhìn xung quanh, bao ánh mắt đang nhìn anh chằm chằm, tất nhiên anh sẽ không làm chuyện bị người ta tóm được nhược điểm này, nhưng anh vẫn dùng dao chém một nắm râu của Trương Toàn Chân, còn hùng hổ nói: "Tạm thời để đầu ông treo trên cổ ông, bao giờ tâm trạng tôi không tốt tôi đến lấy sau."
Nói xong, Tần Minh thu dao xoay người lại, người xung quanh sửng sốt nhìn anh. "Trương chân nhân đó, bao nhiêu người giàu có muốn bám vào đại sư môn đạo, bao nhiêu người nịnh bợ còn không kịp, sao thanh niên từ đầu chui ra này dám chém một nắm râu của Trương chân nhân vậy?" "Chàng... chàng trai này có thân phận gì mà dám chém râu hùm của Trương chân nhân vậy?" "Không phải chứ? Anh ta ta dám động vào Trương chân nhân ư? Dù nhà anh ta có lái xe tăng cũng không bảo vệ được anh ta đâu." "Hình như Trương chân nhân không hề tức giận?" "Chắc Trương chân nhân không thèm chấp nhặt với thanh niên như anh ta thôi. Con cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127138/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.