Nhìn thấy Trương Toàn Chân chuẩn bị rời đi, Tần Minh lập tức đứng dậy ngăn ông ta lại.
Trương Toàn Chân nói: “Trước đây cậu Thân đã nói dối tôi, tôi không so đo với cậu, nhưng cậu đã không tin tôi thì có nhiều lời cũng vô ích, còn gì để nói nữa?"
Màn đêm buông xuống, Tần Minh chăm chú nhìn Trương Toàn Chân bằng đôi mắt sắc bén, như thể muốn nhìn thấu ông ta vậy, thế nhưng Trương Toàn Chân vẫn cư xử rất tự nhiên, dáng vẻ đoan chính và không hề chột da.
Suy nghĩ của Tần Minh nhanh chóng xoay chuyển, anh đột nhiên nở nụ cười: “Chẳng phải chúng tôi chỉ đùa đạo trưởng một chút thôi sao, đạo trưởng là người cao siêu, sao có thể so đo với loại người tầm thường như tôi chứ?”
Tần Minh lại hỏi: “Vậy đạo trưởng có sẵn lòng giúp đỡ, để Mộc Hạo và Mộc Hải Nhiễm không làm khó tôi nữa được không? Nếu không tôi sẽ công khai rõ ràng, e rằng Mộc Tiêu Kiều và Mộc Tư Thuần đều rất tức giận, ngay cả cơ hội làm bạn cũng không còn. Trương Toàn Chân bấm ngón tay tính toán, sau đó nói: “Ha ha, cậu Tần quả là người trọng tình trọng nghĩa, nhưng cậu và cô Mộc đã kết duyên rồi, cho dù trong lòng cậu có thừa nhận hay không thì hai người từng là một cặp vợ chồng, đây là nguyên nhân, tất nhiên sau này sẽ có kết quả, còn kết quả tốt hay xấu thì phải phụ thuộc vào cậu.”
Tần Minh nói: “Chính là vì không muốn kết quả xấu cho nên tôi mới tìm đạo trưởng, tôi chỉ muốn kết thúc dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127117/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.