Để làm nổi bật dịch vụ ăn uống đẳng cấp và đồng bộ, Tần Minh bảo Thích Minh Huy mở một số chuỗi cửa hàng đang được sinh viên ưa chuộng bên cạnh siêu thị Triều Dương. Ví dụ như Starbucks, Gong Cha, bánh ngọt Bassam, tôm hùm đất cay, gà rán...
Tiền thuê các cửa hàng ăn uống này cũng là một trong những khoản thu nhập của siêu thị. Sau này, Tần Triều Dương là một ông chủ hợp cách.
Trái ngược với siêu thị Triều Dương đắt khách, siêu thị nhỏ nhà Triệu Phú Quý vắng tanh vắng ngắt, không có một ai, quy mô và dịch vụ bị áp đảo. Mẹ của Triệu Phú Quý ngồi trước cửa, không giấu được vẻ ghen ghét.
Tần Minh thản nhiên cười khẩy. Không thể trách anh được, điều kiện tài chính cho phép, cá lớn nuốt cá bé. Anh quá yếu, không thể trách chúng tôi quá mạnh.
Trần Mục Linh hết sức ngạc nhiên khi thấy ở đây có nhiều cửa hàng mới: "Con đường này mở nhiều cửa hàng từ khi nào thế?"
Tần Minh trả lời: "Hôm qua. Chủ tịch thành phố đến cắt băng khánh thành, siêu thị này oai nhỉ?"
Trần Mục Linh giật mình: "Tạm được. Chuyện này liên quan đến cậu à?"
Tần Minh không nói rõ, cũng không giận. Anh cười ha hả: "Không liên quan.
Mặt Trần Mục Linh lạnh như tiền: "Vậy thì tại sao cậu lại vui thế? Cứ như là nhà cậu mở ấy. Nói đi, cậu muốn ăn gì?"
Tần Minh chỉ vào nhà hàng tôm hùm đất cay: "Nghe nói đồ ăn của chuỗi cửa hàng này rất ngon, vào thử đi!"
Trần Mục Linh không có ý kiến gì, dù sao cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127094/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.