"Cậu là ai mà xía vào chuyện của chúng tôi?" "Cậu là cái thá gì? Cậu dựa vào đầu mà nói giúp cô ta? Cậu có phải là đồng bọn không?" "Triệu Mộng Hoa lừa con của chúng tôi đến công ty lừa đảo, nghe tọa đàm lừa lọc gì đó, còn bị ép uống chất gây hại. Cứ bỏ qua chuyện này như thế à?"
Đám người thân của người bị hại khua mỗi múa mép, ba mẹ của Triệu Mộng Hoa bị thương, bị đẩy sang bên cạnh. Lương Thiếu Dũng che cái trán đang chảy máu, những người khác không dám lao đầu vào nguy hiểm.
Nhưng Tân Minh không có ưu điểm gì ngoài có tình có nghĩa. Bạn bè gặp nạn, anh không thể làm ngơ.
Anh cầm gậy sắt dính máu, chắn trước giường bệnh, lạnh lùng trừng mắt. Đám thân thích kia không dám hành động nông nổi.
Trong lúc hai bên đang giằng co, cảnh sát nhân dân chạy tới. Người dẫn đầu là một nữ cảnh sát mặc đồng phục đẹp đẽ. Cô ấy quát to: "Tất cả đi ra ngoài, cái kiểu gì thế này? Mọi người có biết cậu ấy là ai không? Cậu ấy là ân nhân của con nhà mọi người đó!"
Các bậc phụ huynh đang kích động bỗng ngớ ra, lên tiếng thắc mắc: "Sao lại thế?" "Sao cảnh sát Tôn lại tới đây?" "Cảnh sát Tôn, cô nói vậy là có ý gì?
Tại sao cậu ta lại là ân nhân của con chúng tôi?"
Người vừa hay tin chạy tới là Tôn Thường Hi. Cô ấy tách đám đông ra, tư thế mạnh mẽ, bước đi tạo gió, không hổ là bông hoa của đội cảnh sát.
Cô ấy mặc đồng phục màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127091/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.