Tôn Thường Hi không hổ danh là cảnh sát, năng lực quan sát vô cùng nhạy bén, nên đã phát hiện Tần Minh và Trần Mục Linh đang giả bộ bị thôi miên.
Nhưng Trần Mục Linh đã vô tình "bán đứng" Tần Minh, nói ra thân phận cảnh sát của Tôn Thường Hi, làm cho Tôn Thường Hi như gặp phải kẻ thù lớn, coi Tần Minh như là người của tổ chức xã hội đen đang theo dõi cô ấy. “Cô” là ai? Xoay người lại, nếu không tôi sẽ không khách sáo đâu. Tay của Tôn Thường Hi đặt ở dưới suối nước nóng nhưng Tần Minh cảm giác được có một vật thể sắc nhọn ở phía sau lưng mình.
Uy hiếp kiểu này khiến cho anh trở nên rất thụ động, chẳng lẽ lại phải tiết lộ danh tính hay sao?
Tổng Dĩnh đâu rồi?
Tần Minh quay đầu lại nhìn xung quanh, nhưng lại không nhìn thấy Tống Dĩnh ở đây, có thể là đã đi đến nơi khác để giải quyết chuyện quan trọng hơn rồi.
Mặc dù không có Tổng Dĩnh giúp anh ngăn cản phiền phức nhưng Tần Minh cũng không quá căng thẳng.
Anh xoay người lại, nhỏ giọng nói: "Cảnh sát tồn, tôi không phải kẻ thù của cô, tôi tới đây cũng vì muốn cứu người thôi.
Tôn Thường Hi không hề thả lỏng sự cảnh giác, chất vấn: “Ai phái cổ tới đây? Mục đích của cô là gì?”
Tần Minh suy nghĩ một chút, quyết định nói dối, nói: “Tần Minh nhờ tôi đến đây, anh ta còn nói tôi có thể tìm cô để xin sự giúp đỡ, hoặc là giúp đỡ cô.”
Tôn Thường Hi nhướng mày hỏi: “Tân Minh phái 'cô tới sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127086/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.