Run, không ngừng run rẩy.
Tần Minh thấy mấy nữ sinh đã nhìn rõ âm mưu của Tào Vỹ, họ sợ tới mức liên tục run rẩy, muốn chạy trốn nhưng lại bị mấy người đàn ông chắn đường.
Biểu hiện bất thường của Triệu Mộng Hoa, sự xuất hiện đột ngột của người bạn cũ Mã Nhụy nhưng lại như một người điên mặc cho người khác ức hiếp.
Ngoài ra còn có giáo hội thần tình yêu mà Triệu Mộng Hoa từng nói đến, tín ngưỡng Thần Eros, tẩy sạch sự ô uế của người khác và cứu vớt người đời gì đó nữa.
Toàn nói linh tinh.
Mọi người đều là người trưởng thành, sao lại không nhìn ra được? Họ nhận ra rằng mình đã bị lừa, đây không phải là đi để làm quen với những con nhà giàu có mà là xe taxi chuyên chở đến nhà chứa.
Nhưng nhìn ra thì sao? Họ có chạy thoát được không? Họ không chạy được.
Trần Mục Linh sốt ruột đến mức nước mắt lăn dài, lẩm bẩm: "Làm sao bây giờ? Hu hu... nếu biết sớm thì mình đã nghe lời Tần Minh rồi. Tần Minh, xin lỗi cậu.... Tôi đối xử với cậu như vậy mà cậu vẫn giúp đỡ tôi. Tôi ngốc quá, lại còn mắng cậu nữa. Tôi phạm sai lầm hết lần này đến lần khác, tại sao tôi không nhìn ra đâu mới là đúng đắn cơ chứ?"
Triệu Mộng Hoa vẫn không có biểu hiện gì, bình tĩnh nói: "Mục Linh, không sao đâu. Chị nghe các chị em trong giáo hội nói rằng bọn họ rất hạnh phúc, thờ phụng Thần Eros, hy sinh bản thân và cứu giúp người đời. Đây là việc tốt giúp người đời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127081/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.