Tần Minh vừa trở lại ký túc xá nam đã thấy Lý Mộng đứng ở cửa chờ anh.
Lý Mộng này còn xông thẳng lên ôm anh, nói: "Tần Minh, em chờ anh lâu lắm đấy."
Thật lòng mà nói thì nếu như là hai tháng trước, Tần Minh còn cảm thấy quen thuộc và ấm áp, nhưng đã chia tay hai tháng rồi, tình cảm Tần Minh dành cho Lý Mộng đã chôn giấu sâu trong kí ức từ lâu lắm rồi.
Anh lập tức đẩy Lý Mộng ra, nói: "Cô còn tới đây làm gì? Chúng ta đã kết thúc rồi, chắc cô cũng hiểu đạo lý gương vỡ khó lành đúng không? Hẳn là cô cũng biết, bây giờ tôi đã là con rể nhà họ Mộc rồi."
Thật ra thì Tần Minh không hề muốn lợi dụng thân phận con rể nhà họ Mộc, nhưng anh muốn nhanh chóng đuổi Lý Mộng đi rồi trở về ký túc xá đọc sách, vì vậy mới mượn thân phận con rể này dùng một chút, tin chắc Lý Mộng sẽ dừng lại.
Lý Mộng bị đẩy ra nhưng không hề buồn bã, cô ta nói: "Tần Minh, em biết anh hận em. Phải, dù sao thì em cũng đã làm tổn thương anh. Nhưng anh cũng không phải cần lừa em đâu. Em đã nghe người nhà họ Mộc nói rồi, anh kết hôn với Mộc Tiêu Kiều chẳng qua là vì Hướng Hoan. Hai người không phải một cặp vợ chồng bình thường.
Lý Mộng vô cùng bình tĩnh nói: "Đúng chứ? Hôn lễ cũng không được cử hành tử tế, cũng không ngủ chung. Kết hôn chưa được mấy ngày thì Mộc Tiêu Kiều đã chạy đến Bắc Kinh để lập nghiệp, đúng không? Hứa Thục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127066/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.