Tần Minh hiện đang xích mích với Thường Hồng Hi, không được thừa kế tập đoàn, còn bị Phùng Đông Tường ném mất ví. Không có tiền thì khó làm anh hùng.
Nhưng con người linh hoạt, có thể nghĩ cách. Đầu tiên, Tần Minh nghĩ đến Liêu Thanh Tuyền. Hiện giờ, cô ta là một đại gia, hai trăm nghìn chỉ là chuyện nhỏ.
Anh ra đầu cầu thang gọi điện, hỏi Liêu Thanh Thuyền có hai trăm nghìn cho mình vay không.
Nhưng sau khi điện thoại kết nối, anh nghe thấy tiếng gào thét của Liêu Thanh Tuyền đang say khướt: "Ợ... Tần Minh, em đang ở đầu thế? Tại sao em chưa về nhà? Cô nấu cơm cho em, nhưng em không ở nhà, cô không nấu được. Ợ... Hì hì, hôm nay cô đã ký hợp đồng với đài truyền hình, còn tìm được vai nam chính khá được. Tác phẩm của cô sắp được lên sóng, đến lúc đó em nhớ xem nhé... Ợ, nóng quá! Tần Minh, khi nào thì em về? Cô muốn tắm với em."
Tần Minh cạn lời, híp mắt lại. Chắc là tối nay Liêu Thanh Tuyền lại đi tiệc tùng rượu chè, nhưng ít ra vẫn tìm được đường về nhà. Cô nàng này không say rượu thì cũng sắp say rượu, sau này ai cưới cô ta thì xui, ngày nào cũng lo lắng tại sao vợ mình vẫn chưa về, vợ mình uống say có bị thiệt thòi hay không. Chỉ nghĩ thôi đã cho ra một vở kịch cuộc đời sặc mùi drama.
Tần Minh lại gọi điện cho Mộc Hạo, ai dè người bắt máy là vợ của ông ta Hứa Thục Lan.
Hứa Thục Lan vừa lên tiếng đã kèm theo nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127036/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.