Nói thật là tác dụng sau của rượu ngoại quả thực có chút lớn, Tần Minh vẫn luôn chịu đựng nhưng hiện tại đã hơi choáng váng và ngà ngà say.
Đây không phải là lần đầu tiên Liêu Thanh Tuyền uống đến say mèm, không hề phòng bị trước mặt Tần Minh.
Hôm nay cô ta còn giữ chặt không cho anh đi, Tần Minh cảm giác được cánh tay mình đè lên bờ ngực mềm mại của Liêu Thanh Tuyền, rất có tính đàn hồi, khiến trong lòng anh dâng lên cảm giác tuyệt vời.
Nhưng Tần Minh vẫn rút tay ra, anh giữ Liêu Thanh Tuyền lại và nói: “Cô Liêu, chị tỉnh táo lại đi, đã về đến nhà rồi, không còn nguy hiểm nữa rồi.”
Liêu Thanh Tuyền mơ màng nói: “Tôi sẽ gặp ác mộng, cậu vẫn chưa thể đi.”
Tần Minh ngây người, hóa ra là vì lý do này nên mới bảo anh ở lại cùng cô ta sao?
Tần Minh nở nụ cười: “Chị là cô giáo rồi, sao lại giống như một con gái thế này. Liêu Thanh Tuyền bĩu môi nói: “Cô giáo thì cũng là phụ nữ và con gái. Cậu nói xem, cậu là đàn ông thì phải bảo vệ tôi.”
Tần Minh thở dài và nói: “Được rồi, chị nằm xuống đi, để em đi lấy khăn rửa mặt cho chị, sẽ thoải mái hơn đấy”
Tần Minh vào phòng vệ sinh chuẩn bị khăn nóng cho Liêu Thanh Tuyền, nhưng lúc anh quay lại thì nhìn thấy một cảnh tượng khiến anh phụt máu, sao cô Liêu lại tự cởi quần áo ra rồi? Chỉ mặc một chiếc quần lót bằng vải sợi bông đắt tiền, toàn bộ tấm lưng nuột nà và mềm mịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127013/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.