"Boss, chúng ta đã mất liên lạc với tay súng bắn tỉa, người phụ trách đường rút lui của ba nhánh quân hải lục không cũng không liên lạc được... Đừng nhúc nhích, mày cũng xong rồi." Thường Hoan nghe thấy hai âm thanh khác nhau vọng ra từ trong điện thoại, giọng nói trước là đàn em của anh ta, nói bằng tiếng Anh, một giây sau lại đổi thành tiếng Trung tiêu chuẩn.
Khuôn mặt của Thường Hoan cứng đờ, bên mai chảy tuột xuống một giọt mồ hôi. Anh ta cảm thấy chuyện không ổn rồi.
Còn trong điện thoại di động của Tần Minh truyền đến giọng nói quan tâm ân cần của Tống Dĩnh: "Vô cùng xin lỗi cậu chủ, tôi đã đến chậm. Đội chi viện cao cấp nhất đã vào vị trí, tất cả đánh úp, bẫy rập đều được giải quyết. Bây giờ ở đây chỉ còn người của chúng ta, cậu muốn làm gì cũng được ạ.
Thật ra cũng chưa mất bao lâu, chỉ khoảng năm phút đồng hồ, Tống Dĩnh đã nằm trong tay toàn bộ tình hình, Tần Minh vẫn chấp nhận được tốc độ này.
Dù sao lần này Thường Hoan có chuẩn bị mới đến, khoảng chừng hơn ngàn người, thần không biết quỷ không hay tiến vào thành phố Quảng chỉ vì đối phó anh, còn quấn lấy vòng bảo vệ mà Tất Nguyên dựng lên trước đó nữa.
Đã từng làm một "Thái tử", tất nhiên Thường Hoan rất quen thuộc các phòng ban của tập đoàn Thế Kỷ Hoàn Vũ. Ví dụ như đội ngũ ám sát, ví dụ như số người và tốc độ của đội chi viện cao cấp nhất, thế nên Thường Hoan mới tự tin như vậy.
Nhưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127006/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.