Tần Minh vừa đi vừa kiêu ngạo nói: "Mẹ, lát nữa mẹ đừng dọa cô ấy sợ. Bạn gái của con rất xinh đẹp, nữ diễn viên điện ảnh cũng không đẹp bằng cô ấy" "Ế, mẹ đâu có dọa, con trai của mẹ có tương lai, mẹ vui lắm." Vương Tú nghe thấy thế thì rất vui, đi ra ngoài theo.
Một chiếc Maserati đậu ở cổng. Đó là xe của Nhiếp Hải Đường. Tần Minh rất ngưỡng mộ, anh cũng muốn lái xe nhưng vẫn chưa thi bằng lái, bèn nghĩ thầm phải lấy được bằng lái vào tay trong hè này.
Nhiếp Hải Đường nhìn chỉ dẫn đường trên xe rồi lại nhìn qua bức tường cao ở bên trong biệt thự. Cô nhướng mày, chiếc miệng nhỏ đáng yêu lẩm bẩm nói: "Ở đây à, nhưng Tần Minh có biệt thự đắt tiền như thế này từ khi nào vậy nhỉ? Thuê à?"
Cô bước xuống xe, trên người mặc một chiếc áo khoác jacket màu đen, bên trong là một chiếc áo sơmi màu trắng, áp dụng phong cách phối đen trắng kinh điển. Cô mặc chân váy màu đen làm lộ ra một đoạn chân trắng nõn, nhỏ nhắn. Chân mang một đôi giày cao gót mũi nhọn màu đen, tay xách túi xách màu đen, cùng với với lớp trang điểm nhẹ nhàng, son môi đỏ, đơn giản mà thời thượng, phóng khoảng mà đứng đắn, lại còn tràn ngập hơi thở của cô gái thời thượng.
Đương nhiên, thứ Nhiếp Hải Đường làm cho người khác chú ý nhất vẫn là nụ cười của cô. Nụ cười ấy rất có sức sống và sức cuốn hút.
Tần Minh đi tới, anh nói: "Hải Đường, lái thắng vào đây đi."
Nhiếp Hải Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126995/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.