Bầu không khí của buổi đấu giá có chút khô khan, Tần Minh lại trả giá, còn cao hơn hai triệu so với giá khởi điểm, lại trả giá vượt quá giá trị của món đồ sưu tầm. Đây là điển hình của việc dùng tiền để áp đảo mọi người.
Nếu không phải giới siêu giàu sẽ không làm như vậy, thật không nể mặt người khác. "Lại dựa vào sự giàu có của nhà họ Mộc, cậu con rể này thật là đồ phá của " "Hờ hờ, chẳng qua là đồ rác rưởi thôi, cho dù nhà họ Mộc giàu có cỡ nào cũng không thể vung tiền như vậy được." "Phú Quý, sao em cảm thấy Tần Minh không phải đi cùng?" "Tên nhóc này khôn lắm, đừng để bị cậu ta lừa. Anh đã nói rồi, nếu cậu ta có tiền thì anh sẽ ăn ba cân phân."
Đối với việc Tần Minh đột nhiên trả giá, Mộc Tiêu Kiều sợ hãi đứng lên, có chút tức giận, lại có chút khó hiểu. Cô ta nhìn chằm chằm Tần Minh, ánh mắt nhưđang chất vấn, tại sao Tần Minh lại làm như vậy?
Nhưng sự bình tĩnh của Tần Minh dường như đang nói với cô ta rằng anh thích làm gì thì làm, cô ta không quản được.
Mộc Tiêu Kiều cau mày, cho rằng anh vẫn còn ghen tuông tức giận sao? Đúng là đồ trẻ con.
Mộc Tiêu Kiều nắm lấy túi, ngồi xuống phía bên kia Tần Minh, như vậy sẽ ngăn cách với Phương Lạc Hình.
Phương Lạc Hình vô cùng khó chịu, anh ta nhìn chiếc ghế trống bên cạnh, vừa rồi còn nói cười với Mộc Tiêu Kiều, giờ lại chạy tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126955/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.