"Không, không phải. Tiêu Kiều, em kết hôn khi nào vậy?"
Phương Lạc Hình đuổi kịp Tần Minh và Mộc Tiêu Kiều, biểu cảm của anh ta hoàn toàn thay đổi, nét mặt cứng đờ, môi run rẩy như thể cả thế giới đang chìm trong tuyệt vọng, khó hiểu nhìn Mộc Tiêu Kiều.
Mà Mộc Tiêu Kiều lạnh lùng nói với Tần Minh: "Tần Minh, anh có thể trưởng thành hơn một chút được không? Đang yên đang lành, anh kích thích anh ấy làm gì?"
Tần Minh nói: "Anh đang dạy anh ấy. Nếu như hồi còn đi học anh ấy dám ra tay thì bây giờ sẽ không phải hối hận rồi. Anh Phương, nếu sau này gặp được cô gái mình thích thì phải dũng cảm lên, nếu không người anh thích sẽ trở thành người phụ nữ của người khác"
Mộc Tiêu Kiều trợn mắt tức giận, Tần Minh cố ý làm cô khó chịu.
Nhưng cô lại không thể phát tác được.Mộc Tiêu Kiều nói: "Anh Phương, tôi chỉ biết ơn anh vì trước đây anh đã giúp tôi thôi. Chuyện anh đưa tôi về khi trời mưa lần trước, vì tôi chưa từng đưa một người đàn ông nào về nên ba tôi mới hiểu lầm anh và tôi đang yêu nhau. Cho nên tôi không thể đáp lại sự mong đợi của anh được. Hơn nữa, bây giờ tôi đã kết hôn rồi, tôi chỉ coi anh như một người bạn bình thường mà thôi."
Câu một người bạn bình thường này khiến Phương Lạc Hình suy sụp, vì Mộc Tiêu Kiều, anh ta từ bỏ mọi thứ ở Bắc Kinh để đến thành phố Quảng, kết quả nữ thần chỉ coi anh ta như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126953/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.