Mộc Tư Thuần thấy Tần Minh đột nhiên cứng người, bèn cưỡng ép ngoéo ngón tay. "Sao thế? Ngoéo tay rồi là không được đổi ý đâu nhé!"
Tần Minh hỏi: "Em không nghi ngờ chuyện giữa anh và chị gái của em sao? Thật ra bọn anh bị ép duyên."
Mộc Tư Thuần gật đầu: "Em biết chứ. Ba em và ông nội em đều mê tín, nói là tìm một người hợp mệnh với chị em thì có thể làm đám cưới giải xui, giúp ông nội em khỏi bệnh. Quả thật bây giờ ông nội đã khỏe hơn, còn được chẩn đoán chính xác bệnh tình. Em cũng không biết hai chuyện này có liên quan gì đến nhau không, nhưng anh đã là anh rể của em."
Tần Minh thở dài: "Thật ra tối qua anh đã nói rồi đấy, anh muốn ly hôn với chị của em. Tụi anh không hiểu nhau, cũng không thích nhau, cực kỳ trong sáng. Cuộc hôn nhân này là một sai lầm, cũng tại anh nhất thời hồ đồ. May mà không có nhiều người biết chuyện này, vẫn còn đường xoay sở.""Đừng mà!" Mộc Tư Thuần lập tức phản đối: "Anh rể, em mới vừa hiểu rõ con người anh. Anh không hề ăn hại, không hề vô dụng như người ta nói. Anh có trách nhiệm, có can đảm, còn có thể chấp nhận khuyết điểm của người khác, biết nhẫn nhịn. Ngoài nghèo ra, anh còn ưu tú hơn cả anh trai em. Anh không làm anh rể của em nữa, chẳng phải sẽ bớt một người chiều chuộng em sao?" "Chiều chuộng em?" Tần Minh bật cười: "Em là cô chủ nhà giàu mà thiếu người chiều chuộng à?"
Mộc Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126950/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.