Chương 239 Sợ đến nỗi gọi ba
"Tần Minh, cậu điên rồi à?" Thấy tay Tần Minh toàn máu, Mộc Chiêu Dương cảm thấy người này bạo lực như kẻ điên. "Xong rồi, xong rồi, anh ta không chỉ không xin lỗi sếp Chu mà còn đánh sếp Chu bị thương nặng nữa." "Rốt cuộc anh ta là ai vậy? Có quan hệ như nào với sếp Mộc?" "Òa, người này ác quá vậy?" "Mau gọi 120 đi." "Sếp Chu rất có địa vị trong ngành của chúng ta, ông ấy bị đánh như vậy trước mặt mọi người đúng là không tưởng nổi, hình như là người của công ty TNHH thời trang Kiều Chính thì phải?" "Người của cô Mộc thì phải, không biết có quan hệ gì, nhưng cô Mộc hoàn toàn không cần lên sàn diễn nữa rồi, thương hiệu của bọn họ cũng xong luôn. Tần Minh này đúng là sao chổi, hại chúng ta thảm rồi." "Đúng đó, không được lên sàn diễn còn đánh người, ngày mai lên báo, thương hiệu không còn nữa. Đều tại anh ta cả." "Cảnh sát canh gác bên ngoài tới rồi, lớn chuyện rồi. Tần Minh này xong đời."
Người xung quanh thi nhau mắng chửi Tần Minh, cảm thấy Tần Minh sử dụng bạo lực đúng là tội không thể tha
Nhưng bọn họ lại không biết, Chu Thịnh Văn làm khó Mộc Tiêu Kiều thế nào, đây chính là tình huống người ngoài cuộc u mê, người trong cuộc tỉnh táo.
Nữ cảnh sát kia đi tới cảnh cáo: "Tần Minh, cậu úp mặt vào tường cho tôi, không được nhúc nhích."
Chu Thịnh Văn phẫn nộ giậm chân, nói: "Tần Minh, ông đây muốn ỉa vào mặt mày, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126938/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.