Ông Trương nhìn tướng mạo của Tần Minh, nói: “Cậu nhóc, trán cậu rộng, tính tình ngay thẳng, có khuôn mặt làm vua, khóe mắt hẹp dài nhưng mắt to tròn, có sức mạnh uy nghiêm. Hai dái tai lớn nên có phúc và sống thọ”
Tần Minh cau mày: “Lần trước ông cũng nói vậy, bảo tôi là lao động nhập cư làm công ăn lương. Lần này ông lại bói sai rồi, ông đã nói tôi có phúc sống thọ, vậy thì tôi không thể nào là lao động nhập cư được.
Ông Trương vuốt râu nói: “Ý của tôi là trong số phận của cậu có mệnh làm vua. Nếu ở thời cổ đại loạn lạc, có lẽ cậu cũng có cơ hội trở thành một vị anh hùng.
Ông Trương thầy bói chém gió khiến Tần Minh cảm thấy hơi lâng lâng, nhưng anh vẫn nhớ tới chuyện của Nhiếp Hải Đường, anh hỏi: “Vậy có liên quan gì đến tình duyên của tôi không?”
Ông Trương nói: “Từ xưa đến này, có vị vua nào là không cô độc lẻ loi đâu? Họ đều là quả nhân, tự xưng là quả nhân, hậu cung của họ cũng rất nhiều người đẹp, nhưng lại hiếm có trái tim một người. Từ xa xưa thì trong lòng các bậc đế vương đều trống rỗng và cô đơn.”
Tần Minh trợn mắt, nói: “Nói bậy, tôi nhớ thời Minh, Minh Hiếu Tông Chu Hựu Đường không phải chỉ có một người vợ mà vẫn hạnh phúc mỹ mãn sao? Làm gì có vị vua nào cũng cô đơn lẻ loi chứ?"
Ông Trương giải thích tiếp: “Đúng vậy, đó là vì ông ấy biết cách hóa giải trắc trở trong số mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126905/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.