Người đàn ông đứng giữa bốn vệ sĩ đang vuốt ve bỏ hoa hồng, trồng anh ta không có khí chất mạnh mẽ của đàn ông, nụ cười vừa ngả ngớn lại lạnh lùng, khiến người ta có cảm giác khó chịu.
Anh ta trắng trợn bộc lộ ham muốn trên khuôn mặt.
Nhiếp Hải Đường biến sắc, cô quát lớn: "Ai là vợ chưa cưới của anh? Tào Tương Lương, anh đang bôi nhọ danh dự của tôi đấy, tôi không có quan hệ gì với anh cả."
Tào Tương Lương đắc ý nói: "Hải Đường, hai năm trước lần đầu tiên nhìn thấy em ở trường, anh đã tuyên bố sẽ chỉ cưới mình em, trong giới thượng lưu của thành phố Quảng có ai không biết, có ai không hiểu?
Từ trước tới giờ có rất nhiều người muốn theo đuổi em, nhưng từ khi anh tuyên bố sẽ chỉ cưới mình em, bọn họ e ngại nhà họ Tào mà chùn bước, bởi vì bọn họ đều biết, tương lai em sẽ lấy Tào Tương Lương anh, đúng không nào? Thử hỏi trong thành phố Quảng ai còn dám người có ý nghĩ xấu với em?"
Nhiếp Hải Đường tức giận nằm chặt tay thành nắm đấm, nói: "Có cái rắm. Anh đừng tự mình đa tình, tôi và anh mới chỉ gặp nhau mấy lần ở một vài bữa tiệc mà thôi."
Nhiếp Hải Đường sợ Tần Minh hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Tần Minh, anh đừng nghe anh ta nói bậy, em không hề đính hôn với ai cả. Anh ta chỉ là bạn bè làm ăn của ba em, qua lại xã giao thôi. Vào mấy buổi tiệc kiểu như tiệc sinh nhật, em buộc phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126873/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.