"Không có tiền thì mày là cái rắm gì?”
“Tao làm vậy mà gọi là tính kế sao? Tần Tố Tố, giờ mày không tư cách làm người hợp tác của tạo. Cút cho tao.”
Lý Mộng đá Tần Tố Tố ngã lăn quay xuống đất, cầm túi da rắn bỏ chạy lấy người.
Tần Tố Tố cực kỳ thất vọng, cuối cùng cô ấy cũng hiểu vì sao Tần Minh muốn chia tay với Lý Mộng rồi. Không ngờ từ đầu đến cuối cô ấy vẫn ngu ngốc tin vào vào lời nói của Lý Mộng, còn một lòng muốn tác hợp hai người lại, đúng là hại Tần Minh rồi.
Cứ nghĩ đến chuyện Tần Minh lấy tiền của khách hàng mà phải ngồi tù, nội tâm Tần Tố Tố bỗng dâng lên sự dũng cảm cực cao. Cô ấy bất chấp đầu gối đang bị thương, tập tễnh chạy lên, bắt lấy túi da rắn: “Trả tiền lại cho anh trai tôi.”
Lần lôi kéo này Lý Mộng cũng dùng sức, hai người bắt đầu phân cao thấp ngay tại gara.
Tiền sắp đến tay rồi làm sao Lý Mộng bỏ được? Cô ta kêu to: “Con đàn bà điên nghèo kiết xác này, mày không cần tiền à? Mày chỉ cần thoải mái là tốt rồi, để ý chuyện người khác nhiều như vậy làm gì? Mày có hiểu tiền có thể sinh ra tiền không? Có tiền rồi thì về sau mày mới sống yên ổn được.”
Tần Tố Tố tức giận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, mắng to: "Loại gái tiêu tiền như nước như chị thì mấy trăm nghìn này cũng không đủ mà tiêu, đừng hòng lừa tôi. Chị mà làm người nổi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126856/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.